“Hầu hạ bên trẫm lâu nhưvậy, sao vẫn vụng về thế, ngay cả một bộ y phục cũng cởi không xong...”
Không nhịn được đẩy cung nữ hầu hạ sinh hoạt hàng ngày của mình sang một bên,dáng vẻ của Hoàng Phủ Tuyệt mỏi mệt ngồi trên long sàng, trên khuôn mặt tuấn mỹlộ ra biểu tình phiền chán.
Cung nữ sợ tới mức “Bịch” một tiếng quỳ rạp xuống đất, toàn thân run run, miệngkhông ngừng nói, lặp đi lập lại, “Nô tỳ đáng chết...”
Sắc trời đã tối, hắn vốn ở ngự thư phòng xem tấu chương mà tâm tư bồn chồn thấpthỏm, sau khi uống một bát canh lại có chút buồn ngủ, định quay về tẩm cung, aingờ lại bị cung nữ tay chân vụng về làm cho cơn tức lớn dần lên.
Nhớ ngày đó, tất cả mọi sinh hoạt hàng ngày trong cuộc sống của hắn đều do NạpLan Trinh Trinh một mình lo, bất kể là chải đầu, thay quần áo hay là uống tràdùng bữa, nàng đều có thể hầu hạ khiến hắn thư thư phục phục(thoải mái).
Cho dù đã nhiều năm như vậy, cung nữ hầu hạ bên người đã đổi mấy lần, rốt cuộchắn vẫn không thể tìm được loại cảm giác thân thiết như ngày xưa.
Có lẽ... để cho hắn hoài niệm, cho tới bây giờ cũng chỉ là người kia mà thôi...
Không kiên nhẫn, phất tay với cung nữ đang quỳ trên mặt đất không ngừng tạ tội,sau khi lệnh nàng ra ngoài, hắn nhịn không được mà cười khổ, vì sự si tình nguxuẩn của bản thân mà cảm thấy vô cùng đáng buồn.
Cung nữ hầu hạ bên người không có sai, sai chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon/2361389/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.