Cung nữ hầu hạ trong ngựthư phòng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, an phận đứng nghiêm chỉnh, ngay cả thởmạnh cũng không dám thở một tiếng.
Mà vị hoàng đế trẻ tuổi ngồi sau ngự án kia đang cúi đầu, không chút để ý lậtxem một quyển sách ở trong tay, im lặng không nói, dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên.
Chẳng biết qua bao lâu, một lão thái giám phía sau hoàng đế nhịn không được honhẹ một tiếng: “Hoàng thượng, tiểu thái tử đã quỳ gần một canh giờ.” Lúc nói,hai mắt hắn không khỏi liếc về phía tiểu oa nhi quỳ trước ngự án đã lâu.
Đứa nhỏ kia chừng sáu, bảy tuổi, tướng mạo đẹp đẽ trắng nõn, xinh xắn giống nhưtiểu tiên đồng thủ hộ (bảovệ) ở trước Phật. Hắn mặc một cái áodài nhỏ màu vàng nhạt, đầu đội mũ ngọc màu tím, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt bởivì quỳ đã lâu mà lộ ra thần sắc thống khổ.
Nghe lão thái giám nói như vậy, tay của vị đế vương trẻ tuổi đang chuẩn bị lậtsách hơi dừng lại, ánh mắt men theo tầm mắt lão thái giám liếc về phía tiểu oanhi trước bàn.
Trên dưới Doanh quốc ai cũng biết, đương kim thiên tử Hoàng Phủ Tuyệt vào 4 nămtrước đăng cơ làm đế vương, hậu cung to như vậy, mặc dù nạp vô số phi tần mỹ nữnhưng dưới gối cũng chỉ có một hoàng nhi, cũng chính là vị tiểu thái tử đang bịphạt quỳ nơi đây – Hoàng Phủ Ngọc.
Nạp Lan Trinh Trinh, mẹ đẻ của tiểu thái tử, là nữ nhi của tể tướng triều trước– Nạp Lan Khang, bảy năm trước gả cho Hoàng Phủ Tuyệt lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon/2361384/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.