"Có ý gì?" Triệu Hướng Hải nặng nề hỏi lại.
Bác sĩ xoa xoa cái trán đã ướt đẫm mồ hôi, vẻ mặt mệt mỏi: "Cơ thể bệnh nhân bị thương quá nặng, các cơ trên thân đều chịu tổn thương rất lớn. Phẫu thuật tuy đã thành công nhưng vẫn chưa thể vượt qua giai đoạn nguy hiểm, phải tiếp tục quan sát thêm."
Sắc mặt Triệu Hướng Hải tái nhợt.
Bác sĩ ho nhẹ một tiếng: " 48 giờ tiếp theo, bệnh nhân cần được chăm sóc đặc biệt ở phòng ICU, chúng tôi sẽ sẽ cố gắng theo dõi tình huống của cậu ấy. Nếu cậu ấy có thể tỉnh dậy, thì đó là điều tốt. Còn nếu cậu thấy thật sự chịu không nổi..."
Nói đến đây, bác sĩ không nói gì thêm nữa. Nhưng cũng đủ khiến Triệu Hướng Hải lạnh buốt tâm can.
Bác sĩ thở dài, chỗ lấy vai Triệu Hướng Hải tỏ vẻ an ủi. Triệu Hướng Hải đứng ngốc ở đấy một hồi lâu không thốt lên được một lời.
Chờ đến khi Tiêu Diệp đã được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, anh mới lấy lại được tinh thần. Anh đứng trước cửa kính nhìn nam nhân nằm trong phòng giám hộ kia, Tiêu Diệp vẫn lặng im như vậy, hắn nhắm nghiền hay mắt nằm trên giường, một chút sinh khí cũng không còn. Điều duy nhất có thể chứng minh hắn còn sống chính là máy đo điện tâm đồ bên cạnh.
Người đàn ông này ngày hôm qua còn dây dưa bên cạnh anh không ngừng, da mặt còn dày đến nỗi ôm lấy anh, hôn trộm anh, sau đó lại bị anh anh cự tuyệt rồi răn dạy cho một hồi. Khiến cho một đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/911937/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.