Dịch giả: Triệu Lâm
"Ngoài biển làm sao mà có cá chép?" Lão Ngũ không hiểu, hỏi.
"Con cá chép kia quanh thân có vảy đen, râu lại rất dài phải không?" Mạc Vấn hỏi.
Lão giả nghe vậy, gật đầu liên tục. Lão Ngũ nghi hoặc, nhìn về phía Mạc Vấn, "Lão gia, cậu làm sao mà biết rõ thế?"
"Trong miệng cá còn có hàm răng sắc nhọn?" Mạc Vấn lại hỏi.
Lão giả ngạc nhiên, lại gật đầu lần nữa.
"Lão gia, chuyện rốt cuộc là thế nào, cậu làm sao biết rõ như vậy?" Lão Ngũ nghẹn họng từ nãy giờ, lên tiếng.
"Thanh Long nếu mắc tội sẽ bị cách chức trở thành cá chép đen, vảy đen, râu dài, răng nhọn, đuôi rắn." Mạc Vấn giải thích.
Ông lão kia dưới tình thế cấp bách thì khôi phục khả năng nói. Mặc dù lời nói vẫn còn lắp bắp, nhưng vẫn có thể khá miễn cưỡng kể lại. Năm đó có một đoàn người ra biển đánh cá, trên đường, la bàn rơi xuống nước mất đi, mọi người mất phương hướng, lênh đênh trên biển sau nửa tháng thì trôi tới một hòn đảo lạ lẫm. Ông lão phát hiện một con cá chép quái dị ở trong một đầm nước nhỏ hôi thối. Ông ta muốn thả, nhưng những người khác lại muốn ăn. Bởi vì lương thực của mọi người đã hết sạch, đói khát không chịu nổi, con cá chép cuối cùng không giữ được tính mạng, bị ngư dân nấu lên. Mưa gió dừng lại, mọi người rời đảo trở lại đất liền. Trên đường không may gặp vòi rồng, thuyền bị lật úp, những người khác đều chết hết, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179552/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.