Dịch giả: argetlam7420
Mạc Vấn đứng trên bãi đá ngầm trông xa về phía hòn đảo kia, hòn đảo đó kích thước cũng xấp xỉ hòn đảo hai người đang đứng, trên bầu trời có mây mù che phủ, Tiên khí lượn quanh, trên đảo cây cối tươi tốt, xanh ngắt một màu, những con tiên hạc trắng như tuyết đang bay xung quanh đảo, rất có dáng vóc của một toà Hải ngoại Tiên sơn.
Lão Ngũ đến bên Mạc Vấn vừa nhìn vừa thu thập đồ lặt vặt, nói, "Lão gia, đi thôi."
Mạc Vấn quay đầu nhìn lão Ngũ một cái, hơi giơ tay lên, ý bảo gã đợi thêm một chút chớ vội.
"Lão gia, thời điểm này người ta thường ngủ trưa, không cần chờ đến tối đâu." Lão Ngũ nghĩ là Mạc Vấn muốn đợi buổi tối để ra tay.
"Đêm qua chúng ta đi từ hướng kia tới, vì sao không hề phát hiện ra hòn đảo này? Nếu nó chỉ là ảo ảnh thì chẳng phải chúng ta tự chui đầu vào lưới sao?" Mạc Vấn lắc đầu nói, xưa nay vẫn có lời đồn rằng đi trên biển lâu ngày có thể gặp phải ảo ảnh, hắn đang hoài nghi hòn đảo ở phía nam kia có phải là ảo ảnh do con trai thần biến thành hay không**.
** Từ “ảo ảnh” tiếng Trung Quốc là “thận khí”, “thận lâu”, do thời xưa người TQ cho rằng ảo ảnh trên biển là do một con trai thần (thận) sinh ra nên mới có từ này.
Lão Ngũ nghe vậy nghiêng đầu ngẫm nghĩ, cũng cảm giác chuyện này không bình thường, liền không thúc giục Mạc Vấn lên đường nữa.
Mạc Vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179550/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.