Edit:Salad
Trần Tích mặc áo ngủ cùng quần đùi chạy đi, sau khi ngồi lên xe taxi cô vẫn còn khóc, tài xế ở trong hoàn cảnh xấu hổ như vậy mở nhạc, mở miệng hỏi cô: "Bạn học,cãi nhau với bạn trai à?"
Tài xế có lòng tốt, nhưng Trần Tích không muốn nói chuyện với tài xế, cô chỉ nói địa chỉ đến, liền đắm chìm trong thế giới nhỏ bi thương của mình, trong đầu cô đều là Tôn Tông Nam, bộ dáng anh không vui, cùng với những lời anh đã từng nói khiến cô thương tâm nhất thời cùng nảy lên trong lòng.
Ba năm trước Trần Tích ở trong nhà mình thổ lộ với Tôn Tông Nam, khi đó cô đã biết Tôn Tông Nam nhiều năm rồi, từ lần đầu tiên Tôn Tông Nam đến nhà cô làm khách, anh trai chơi đùa ôm cô lên đầu gối, giới thiệu với cô nói đây là bạn của anh, tên anh cô cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ gương mặt kia.
Đó là một gương mặt rất đẹp, phù hợp với ảo tưởng của Trần Tích, hơn nữa anh mặc tây trang màu đen cắt may hoàn mỹ, Trần Tích không hình dung ra cái cảm giác này là gì, tựa như chấn động, lại như có điện xẹt qua thân thể, bởi vậy mỗi lần Tôn Tông Nam đến nhà chơi, cô đều chạy ra nhìn vài lần.
Từ lúc cô được ôm vào lòng ngồi nghe nói chuyện, đến khi cô mặc váy xinh đẹp giúp mẹ rót nước cho khách, cô đã có thể tìm được lý do quang minh chính đại mà nhìn anh.
Khi đó số lần Tôn Tông Nam giao lưu cùng cô chỉ đếm trên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-do/1736069/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.