Một lần gặp gỡ, phải chăng là do duyên trời? Chạm nhau một ánh mắt, phải chăng chính là kết mối tơ duyên? Duyên phận đến rồi đi không báo trước, vô tình lại khiến hết thảy chìm đắm trong kiếp u mê. Tình yêu, nói chính xác là một loại độc tố, uống vào thì dễ, nhưng giải ra độc tố lại khó khăn vô cùng.
Thế nhưng tại sao ai cũng có thể lao đầu vào? Tại sao ai cũng để trái tim điều khiển lý trí? Tình yêu, thật sự là quá khó để lý giải! Yêu một người yêu mình, phải chăng đó chính là điều may mắn nhất trần đời? Ông trời cho chúng ta cơ hội hội ngộ, chúng ta phải biết tận dụng nó, nắm giữ lại thật chặt, như vậy mới không phải nuối tiếc.
Hai người gặp nhau, nên cơ duyên cũng đều do số mệnh. Tạo hóa đã ban tặng cho họ trái tim để có thể mạnh mẽ yêu, giống như một sức mạnh vô hình, nhưng lại mang đến hiệu ẩu to lớn. Hai trái tim hợp làm một thể, từ ánh mắt đến nụ cười, từ tấm lòng đến tấm lòng. Tất cả...tất cả đều đại diện cho một mối tình bất diệt trên thế gian. Gieo nhân nào, gặt quả đó. Ươm hạt nào, hạt sẽ đơm hoa. Chỉ cần kiên trì và cố gắng, tất cả đều có thể trở thành hiện thực...