Tạm thời trấn an được bá tánh trong thành, Triệu thị lang theo Úc Cẩn xuống tường thành, đoàn người trở về trấn Cẩm Lý.
Thái Tử sớm đã chờ đến mất kiên nhẫn, thấy đám người Úc Cẩn trở về, nhíu mày nói: “Trời đều sắp tối đen rồi, các ngươi giờ mới chịu về.”
Mọi người bất đắc dĩ giật giật khóe miệng.
Vị Thái Tử điện hạ này bỏ về sớm không nói, còn trách bọn họ về trễ.
Giờ khắc này, mọi người càng cảm thấy Úc Cẩn tốt, không hẹn mà cùng nghĩ: Quả nhiên là rồng sinh chín con, mỗi con mỗi nết. Đều là hoàng tử, chênh lệch sao lại lớn như vậy chứ?
“Cách trời tối còn sớm.” Úc Cẩn đặt chén trà không xuống, đứng dậy nói, “Ta đi lên trấn một lát.”
Thái Tử nổi lên hứng thú: “Thất đệ chuẩn bị đi đâu tản bộ? Ta cùng đi với ngươi.”
Úc Cẩn nhìn Thái Tử một cái, hơi chần chờ gật gật đầu.
Thái Tử đang nghĩ nếu như bị cự tuyệt thì nên nói như thế nào, thế mà lại thấy Úc Cẩn trực tiếp đáp ứng, không hiểu sao lại có chút cảm động, vội hai ba bước chạy tới, giơ tay muốn vỗ vai đối phương.
Úc Cẩn bình tĩnh né tránh, liếc Thái Tử một cái.
Thái Tử sờ sờ mũi, cười nói: “Thất đệ, đi thôi.”
Thấy huynh đệ hai người sánh vai rời đi, lưu lại mọi người không thể tưởng tượng nổi.
Yến Vương và Thái Tử thế mà có thể cùng nhau đi chơi?
Khụ khụ, không nên nghĩ như vậy, người ta dù sao cũng là thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081328/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.