Cảnh mỹ nữ vén rèm luôn thực rung động, đặc biệt là với ba người vừa mới nói bậy về tứ đại mỹ nữ. Ba người theo phản xạ thẳng lưng, đáng khinh trên mặt đổi thành nghiêm trang:
- Niệm Khanh cô nương và Vị Triều cô nương đến có chuyện gì sao? - Hoa Chi Phá nhìn hai kẻ còn lại cúi đầu uống trà làm bộ như không thấy, biết hai người là muốn mình lên đài - Có phải Lâu đệ của chúng ta khỏe rồi hay không? Nếu như vậy thì thật tốt quá! - Hầy, đáng tiếc bảy ngày thư thái vừa qua của chúng ta! Hoa Chi Phá theo bản năng suy tính có nên thừa dịp không ai chú ý đi đánh gãy chân Phong Chi Lâu không, như vậy nàng có thể tiếp tục thoải mái thêm một lần, dù sao chuyện bán bạn cầu vinh nàng cũng không phải chưa từng làm qua.
- Ha ha, ta còn tưởng các ngươi đã vui đến quên cả trời đất rồi - Niệm Khanh khẽ liếc mắt nhìn trà bánh trên bàn đá, bảy ngày vừa qua tuy rằng nàng không nói gì nhưng cuối cùng cũng hiểu được một chút về mấy kẻ vô sỉ này, ỷ vào phận làm khách mà mỗi ngày ăn sang mỗi ngày người hầu kẻ hạ, thật sự cho rằng bản thân là đại gia, là chủ lâu vung tiền như rác rồi sao? Nàng sai rồi sao?
Hoa Chi Phá cười thiếu tự nhiên, Tuyết Chi Lạc và Nguyệt Chi Loạn căn bản ngay cả sắc mặt cũng không đổi, mặt lạnh có thể sánh với Vị Triều.
- Hiện tại hắn đã có thể động đậy có thể chạy nhảy, cho nên ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-thu-va-tu-hoa-khoi/1419265/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.