Khi còn đang suy nghĩ miên man đột nhiên Khoa quay lại. Tôi bị giật mình chưa kịp lên tiếng anh đã nói:
- Nhìn gì?
Tôi cười cười gượng gạo không đáp mà hỏi lại:
- Anh có muốn uống chút rượu không?
Câu hỏi không liên quan của tôi khiến Khoa trợn tròn mắt rồi mỉa mai:
- Cô thèm bia thèm rượu à?
- Sao anh lại hỏi tôi như thể từ trước tới nay tôi là con ma men vậy?
- Trước cô làm ở quán bar tôi nhớ có lần cô còn uống gần hết cả két bia cơ mà.
Tôi hơi chau mày, trước kia ở quán bar vì tiền nên tôi cứ nốc vào, nốc càng nhiều được bo càng cao. Có điều sao Khoa lại biết chuyện này? Nhưng thôi giờ nó chẳng quan trọng nữa, tôi cười cười đáp lại:
- Không, tôi thấy tâm trạng anh không vui nên muốn hỏi anh có uống không thôi. Nếu không thì thôi vậy.
- Uống!
Nói rồi Khoa đi trước, tôi cũng đi theo sau, vừa đi anh ta vừa nói:
- Nhưng mình tôi uống thôi.
- Tôi nhấm nháp một chút cũng được.
- Không được! Sức khoẻ cô còn yếu, nếu không nghĩ cho bản thân mình thì cũng phải nghĩ đến đứa con sau này của hai chúng ta. Tôi không thể phí công sức, tiền bạc mua cô về để không được.
"Đứa con sau này của hai chúng ta", nghe xong tim tôi cũng đập rất mạnh. Tôi nhìn Khoa từ phía sau bỗng thấy hình như khoảng cách của hai chúng tôi dần sát lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cach-cua-mot-con-di/151352/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.