Tôi nhìn Khoa hỏi lại:
- Anh cũng biết con Dương không phải con bố sao?
- Ừ.
Phải công nhận hai mẹ con nhà này nhẫn nhịn giỏi thật. Mẹ chồng tôi thực sự ra đòn chí mạng, nhưng cũng đúng thôi, theo lời bà kể thì bố chồng tôi xứng đáng có cái kết cục như thế. Tôi lúc này mới thấy, đàn bà thông minh trả thù cũng rất tàn nhẫn. Tiếng cãi vã dưới nhà vẫn không dứt. Mãi đến đầu giờ chiều tôi mới thấy bố chồng phóng xe đi, mẹ chồng tôi cũng phóng xe của Khoa ra ngoài. Cô Trung dọn xong đống tàn dư mới nấu cơm, tôi ăn xong lên nhà vẫn chưa thể tin nổi những chuyện hôm nay xảy ra. Đối với tôi nó quá nhanh nhưng có lẽ đối với mẹ chồng thì nó quá lâu rồi. Khoa không nói gì với tôi, tôi cũng không hỏi, nhưng biết được con Dương hại con tôi cũng coi như tôi thấy lòng thanh thản hơn.
Cả ngày hôm ấy bố mẹ chồng tôi đều không về, con Dương cũng mất hút. Hôm sau Khoa không đi làm mà ở nhà, đến trưa bố chồng tôi cũng về ngồi thẫn thờ trên ghế. Đến khi mẹ chồng tôi về ông vẫn ngồi đó, mẹ chồng tôi nhìn tập giấy trên bàn cười nói:
- Xét nghiệm ADN cũng nhanh nhỉ? Túm cái váy lại ông vẫn có chút nghi ngờ kết quả của tôi. Giờ thì rõ rồi nhỉ? Con gái diệu của ông đi đâu rồi?
- Ngậm mồm lại đi! Im hết đi.
- Ôi chao, sao nóng giận thế? Kết quả sao rồi? Tôi mở ra xem nhé.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cach-cua-mot-con-di/151351/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.