Khi mang cốc trà đào lên chỉ thấy Hạ đang ngồi bấm điện thoại còn Khoa hình như ở trên phòng. Hạ nhìn tôi đột nhiên hất cả cốc trà lên mặt tôi. Tôi bị bất ngờ, còn chưa kịp hiểu chuyện gì cô ta đã tát mạnh một phát vào mặt tôi rít lên:
- Loại đàn bà trơ trẽn.
Tôi bị đánh bất ngờ, khoé miệng cũng rỉ máu liền tát bốp vào mặt cô ta nhếch mép đáp:
- Hai từ trơ trẽn dành cho cô thì đúng hơn. Tiểu tam đi chửi chính thất là trơ trẽn thì thật nực cười. Tôi đếch cần biết cô và anh ta là gì, nhưng tôi là vợ của Khoa, được đường hoàng cưới về, chuyện ngoài lề của anh ta tôi không quan tâm nhưng đừng có đứng đây ra vẻ thị uy với tôi.
Hạ nhìn tôi, kinh ngạc không thốt lên lời. Bên trên Khoa cũng đang bước xuống. Đột nhiên Hạ lao vào tôi tự cào mặt mình rồi ngã vật ra đất khóc lóc. Còn chưa biết đầu cua tai nheo thế nào Khoa đã chạy đến đẩy mạnh tôi xuống quát:
- Cô làm cái trò gì vậy? Sao trên đời có loại đàn bà độc ác, xảo quyệt như cô chứ?
Tôi bị anh ta đẩy, đầu cắm vào thành bàn máu cũng chảy thành dòng. Thế nhưng anh ta không để ý mà đỡ Hạ dậy rồi nói:
- Em có sao không?
Hạ gật đầu khóc lóc:
- Em đau quá.
Thấy vậy anh ta liền bế thốc Hạ lên phòng , tôi ngồi dưới đất, cứ nghĩ đã chai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cach-cua-mot-con-di/151339/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.