Trên đời này luôn có những kẻ biết tranh thủ thời cơ, nhất là khi mùa màng thất thu, những kẻ dòm ngó Đại Hưng lại chưa bao giờ là ít.
Hôm nay khi thượng triều, Thượng Thư Binh Bộ trình lên một cuốn sổ con.
Thanh âm hồn hậu như trống trận biên cương vang lên giữ đại điện "Biên cảnh phía tây giáp cùng Mục Đô quốc cấp báo về! Thành trì biên quan của đối phương đang tập hợp binh lực, có dấu hiệu khai chiến!"
Gần trăm năm nay Đại Hưng thống trị chư hầu, quốc thái dân an. Nhưng kẻ dã tâm trước giờ không thiếu, nhất là khi Đại Hưng đang đứng trước thiên tai khó tránh.
Mục Đô là một nước mạnh chỉ sau Đại Hưng, trăm năm trước chiến bại dưới Thái Tổ Hoàng Đế - Bình Hưng Đế, từ đó về sau an phận thủ thường.
Hiện tại quốc lực đối phương khôi phục, lại được thiên thời địa lợi trợ trận, không khai chiến thì thật uổng phí một mảnh dã tâm.
Chỉ là thái bình đã lâu, sống an nhàn đã quen. Vừa nghe đến sắp phải khai chiến thì đám quan văn đều nháo nhào cả lên.
Đã nhiều năm bọn họ không chiến đấu, sĩ khí sớm đã sụt giảm, lại nói nếu chiến tranh diễn ra thì quân lương là không thể thiếu.
Vậy nhưng Thượng Thư Binh Bộ không cho bọn họ thời gian tiếp nhận thực tại là chiến tranh sắp phải diễn ra, lão tướng râu tóc đã hai màu tiếp tục trình tấu.
"Bệ hạ, không chỉ Mục Đô quốc, ngay cả Thái Nguyệt quốc tiếp giáp với vùng biên cảnh phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-ba-va-quan-gia/2803501/chuong-42.html