Chương trước
Chương sau
"Hoh~", là những gì Tomoe thốt ra với cảm xúc đơn thuần.

Cô nhìn xung quanh mình.

Bất kể cô có nhìn đi đâu, thì xung quanh đều là những vết tích của trận chiến mới diễn ra cách đây không lâu.

Ngay khi Aznoval vung thanh kiếm Nhật khổng lồ của mình, Takane và Rokuya gật đầu với nhau rồi di tản cả hai quân đoàn khỏi nơi này.

Không có sự phản kháng nào từ phía nhóm các Mạo hiểm giả Khởi nguyên và nhóm Picnic Rosegarden; bên phía Thương đoàn Kuzunoha, Tomoe và Mio nhìn nhau, và vài giây sau, họ cũng gật đầu.

Họ đánh giá rằng họ không phải loại người bỉ ổi đi thực hiện một kế hoạch vô nghĩa như bắt cóc con tin ngay giữa cuộc chiến giữa Makoto và Aznoval.

Đồng thời, phép thuật suy yếu bây giờ mới biến mất và sức mạnh của Tomoe và Mio đã trở lại, họ có niềm tin rằng ngay cả khi tất cả đều biến thành kẻ thù, họ vẫn có thể đưa mọi người trở lại Asora nếu trường hợp tồi tệ nhất xảy ra.
"Ta hiểu rồi. Cái danh hiệu Bậc thầy Hầm ngục ở đây không phải chỉ để thể hiện hay là một trò lừa bịp huh" (Tomoe)

"...Cô biết cái danh hiệu đó?" (Takane)

"Về khía cạnh thao túng môi trường xung quanh, xét cho cùng thì các người cũng đang làm một việc tương tự như chúng ta. Ta có thể tưởng tượng đây là cái thể loại địa điểm gì và cách nó hoạt động như thế nào." (Tomoe)

"...Và?" (Mio)

"..."

Mio đang nghe những lời của Tomoe.

Takane ngạc nhiên nhìn Mio, người cắt ngang cuộc trò chuyện.

"Ta cũng có thể hiểu lý do ngươi dẫn chúng ta đến nơi này là để thể hiện ý định đình chiến. Nơi này là một phần trung tâm của mê cung, phải không? Nếu chúng ta tung hoành ở đây, nó sẽ tạo ra thiệt hại chết người". (Tomoe)

"...Như cô đã nói rồi đấy. Các cô đã chấp nhận điều kiện 1 chọi 1 của chúng tôi, vì vậy nó đã là quá đủ rồi. Thành thật mà nói, dù sao chúng tôi cũng là những người gặp bất lợi ở đây. Ngay cả bây giờ, tôi vẫn cảm thấy thật khó mà tin rằng các cô sẽ nghiêm túc giải quyết vấn đề này mà không gϊếŧ bất cứ ai, nhưng...chà, tôi sẽ biết ơn nếu các cô coi đây là một sự thiện chí mà tôi tin rằng các cô đang thực sự hướng tới phương án đó." (Takane)
"..."

Sau lời nói của Takane, nhóm lính đánh thuê thể hiện sự đồng tình với điều đó bằng đôi mắt của họ và thở dài.

Trong nhóm, cũng có một số kẻ đang tỏ thái độ thù địch với Makoto người đang được chiếu trên màn hình.

Nguyên nhân chính của trận chiến này, Pione, chỉ đơn giản là nhìn lên và run rẩy.

Nếu những lời nói của Makoto là sự thật thì cô ấy đã trải qua một ảo ảnh bất tận về cái chết của đồng đội cho đến khi cô ấy vứt bỏ hận thù của mình, vì vậy không có gì ngạc nhiên ở đây.

"Đó là sự thật khi nói nó đúng là cuộc chiến một chọi một cho đến chết-ja na. Nhưng gã đó cũng có kỹ năng khá tốt đấy. Tôi không ngờ rằng gã ấy có thể chiến đấu chống lại Waka đến mức đó ngay cả khi cơ thể của gã chỉ là của một con người." (Tomoe)

Theo hướng nhìn của Tomoe, có một trận chiến ác liệt đang diễn ra giữa một hiệp sĩ thân hình to vật vã với Makoto, người có cơ thể được bao bọc trong một khối ma lực.
Các Mạo hiểm giả Khởi nguyên và nhóm lính đánh thuê đang hướng thẳng ánh mắt ngạc nhiên về phía Makoto, và Thương đoàn Kuzunoha cũng đang hướng ánh mắt tương tự vào Aznoval.

Với một chiêu thức lớn theo đúng nghĩa đen của Aznoval, Moonlight Slash, Makoto đã bị đập văng vào một bức tường, và vì thế, một cơn mưa đá đổ xuống người Makoto, cậu dùng chỗ tựa để cố định tư thế của mình, và bắn một loạt Brid như một khẩu súng máy.

Trước khi xác nhận sự hiện diện của Makoto, Aznoval đã cưỡi một con lợn rừng khổng lồ vàng sáng chói và bay xuyên qua bầu trời để truy đuổi cậu.

Các đòn đánh chặn tập trung nhỏ của Brid chống lại con lợn rừng vàng và kỵ sĩ cưỡi trên nó; con lợn rừng đón nhận tất cả Brid, và Aznoval nhảy khỏi lưng nó và lao vào nơi mà các Brid đang được bắn ra.
Nhưng trước khi anh đến, một hình bóng màu đỏ lao ra từ cơn mưa đầy những bụi và đá - đó là Makoto.

Trong khi tiếp tục bắn Brid ra, cậu giữ vững thế đứng với cây cung của mình, và thay vì bắn con lợn rừng, thì cậu bắn thẳng vào Aznoval.

Cậu cũng được bao bọc bản thân chắc chắn trở lại trong Giáp ma thuật bị thu nhỏ lại chỉ mới vài khoảnh khắc trước.

Chặn đứng cuộc tấn công của con lợn rừng với các đòn đánh của Brid, đồng thời cậu cũng bổ một đòn vào Aznoval, cùng lúc đó, cậu liên tiếp bắn nhiều mũi tên với Azusa.

–Nhưng người hiệp sĩ không dừng lại.

Lao về hình bóng màu đỏ mà không quan tâm đến việc bị dội một loạt các đòn tấn công, anh vung thanh kiếm đã trở lại kích thước trước đó như thể không có chuyện gì cả.

Giáp ma thuật ngăn nó lại trong vài giây...trước khi bị cắt xuyên qua.
Makoto đỡ lấy lưỡi kiếm đang lao tới bằng ống tay áo khoác màu đỏ của mình để làm lệch hướng nó, và đấm thẳng vào Aznoval, người mà một cách ngạc nhiên có khuôn mặt như thể đang có niềm vui.

Sau đó, thanh kiếm của Aznoval thay đổi hình dạng và khả năng một lần nữa, Makoto đang bọc nó lại với chiếc áo khoác màu đỏ của mình.

"... Ngay cả khi cậu ta chiến đấu với tư cách là một pháp sư hay một cung thủ, thì khả năng đối đầu của cậu ấy với Azu-san sẽ là tồi tệ nhất, vậy mà, làm sao cậu ấy có thể chiến đấu được đến như vậy chứ?"

Những lời nói thốt ra từ nhóm lính đánh thuê khiến Tomoe thở dài.

"Đó là điều ta nói mới đúng-ja na. Tên hiệp sĩ đó có một vài con quái thú ảo ảnh dưới sự điều khiển của mình, và thanh kiếm đó cũng vô cùng kỳ lạ."(Tomoe)
"Đây là lần đầu tiên tôi thấy thể loại như thế này-desu wa ne. Nhưng có vẻ như khả năng tương thích của tôi với gã đó sẽ khá tốt đấy."(Mio)

"Nếu là cô, cô sẽ chỉ nuốt chửng tất cả những con quái thú ảo ảnh...cùng với thanh kiếm đó, phải không?" (Tomoe)

"Đúng vậy, tôi nghĩ tôi sẽ có thể thưởng thức nhiều hương vị khác nhau. Nếu đó là Tomoe-san..."Pure Illusion Substance" có thể sẽ bị đẩy lùi, nhưng liệu "Fifth Hamlet" có lẽ sẽ kết liễu nó chăng?"(Mio) >

"Mấy thứ như thế-ja...không. Gã ấy là đối thủ mà tôi muốn được đấu kiếm nếu tình hình cho phép..."(Tomoe)

Tomoe và Mio đã có một cuộc trò chuyện tán gẫu như thế.

Họ không hề có một chút lo lắng nào dành cho chủ nhân của mình.

Và nói về các thành viên khác thuộc Thương đoàn Kuzunoha; Beren, Shii và Hokuto chỉ đơn giản là mở to mắt nhìn đối thủ đến từ thế giới ngoài kia mà mạnh hơn cả bản thân.
"Takane-kun, đây là nơi cậu đặt làm căn cứ, phải không? Điều đó có nghĩa là cậu có thể cường hóa gấp đôi sức mạnh của Azu-san như đã làm với chúng tôi, đúng không? Tại sao cậu lại ngưng lại giữa chừng vậy?"(Hitsuna)

Hitsuna hỏi Takane với biểu cảm như thể vẫn chưa hồi phục.

"... Tôi không hề ngưng kích hoạt nó." (Takane)

"Eh?"

"Azu-san đang được cường hóa sức mạnh như những người khác. Lợi thế về địa điểm cũng là một phần của trận chiến; dường như đó là một quy tắc của Azu-san."(Takane)

"Điều đó có nghĩa là...Raidou-kun vẫn đang ở trong tình trạng suy yếu của cậu ta?" (Hitsuna)

"Yeah. Đó là lý do tại sao Azu-san có thể lần lượt triệu hồi những con quái thú ảo ảnh của mình mà không gặp vấn đề gì, và tốc độ hồi phục và sức mạnh phòng thủ của anh ấy cũng mạnh hơn. Và, người tên Raidou đó có khả năng chống chịu rất khó tin, nhưng khoảng 30% sức mạnh của cậu ta xung quanh lẽ ra đã bị giảm rồi chứ... "(Takane)
"Ueee. Một cuộc chiến giữa một con quái vật có sức mạnh vật lý và một con quái vật có sức mạnh phép thuật hả. Nó đã vượt quá các thường thức rồi, thật đáng sợ làm sao nhưng nó vẫn thật đáng xem~."(Hitsuna)

Vì kiệt sức bởi tình trạng cạn kiệt ma lực, Hitsuna lẩm bẩm điều này với vẻ mặt mệt mỏi.

"Vì lý do nào đó, tên ngốc đó lại muốn khiến Raidou-kun trở nên nghiêm túc. Tôi không biết anh ta đang cố gắng thăm dò điều gì, nhưng như mọi khi ha, anh ta là một gã mà tôi không thể hiểu đang nghĩ gì. Mặc dù vậy, có vẻ như anh ta có thể nhận thấy rằng anh ta sẽ không thể khiến Raidou-kun tung toàn lực nếu không sử dụng lợi thế về vị trí."(Rokuya)

Rokuya thốt ra những lời này với vẻ mặt như thể đang nói "Thật đáng tiếc".

"Rốt cuộc thì Azu-san là kiểu người có não cơ bắp. Nhưng vì thế, khi anh ta đặc biệt hứng thú với điều gì đó, anh ta sẽ trở nên đáng sợ ".(Ginebia)
"Bia, khi cô trở nên nghiêm túc, phong cách chiến đấu của cô trở nên mạnh mẽ hơn so với Azu-san, nhưng lối suy nghĩ của cô vẫn như cũ. Nói thế nào nhỉ, xảo quyệt, hay điềm tĩnh(?)."(Haku)

"Tôi chỉ dùng nắm đấm khi không còn cách nào khác ngoài việc phải dạy cho ai đó một bài học mà thôi ~ Đó cũng là cách tôi thể hiện tình cảm của mình ~." (Ginebia)

"Well, anh ta đã đến muộn. Sẽ rất rắc rối cho chúng ta nếu anh ta không chiến đấu ít nhất đến như vậy. Người đàn ông đó sau cùng là người đã gắn bó với thế giới này lâu nhất trong nhóm chúng ta."

"...Đúng thế. Có vẻ như anh ấy đã rời Lorel hết lần này đến lần khác".

"Thật là một gã phiền phức, mặc dù hắn ta là Guild Master."

"Chỉ cho thấy sự phát triển trong khả năng chiến đấu của anh ta cũng là một điều đáng buồn, nghiêm túc đấy."
Sau những lời nói của Rokuya trong khi còn đang ôm đầu mệt mỏi, tất cả các Mọa hiểm giả Khởi nguyên đều ném ánh nhìn của riêng họ về phía Aznoval. (throw their own balls regarding)
Đôi khi, họ sẽ xen lẫn những lời khen ngợi và ngạc nhiên dành cho Makoto khiến cuộc tán gẫu của họ trở nên ồn ào hơn.

"...Vì thế, một thứ gì đó như vậy vẫn đang đóng một vai trò tích cực trong thế giới bên ngoài kia huh?"

"Không thể tin nổi. Hay nói đúng hơn, bản thân cậu ta có nhiều sức mạnh như vậy và thuộc hạ của cậu ta cũng không hề kém cạnh chút nào, vậy mà tại sao họ lại cần đến đây? "

"Tôi...cảm thấy thú vị thật đấy."

"Aniki , anh đang nói gì vậy?"

"Tôi nói là tôi cảm thấy thật thú vị, Yamato. Chỉ là những kẻ đó muốn gì ở chúng ta? Họ muốn nhóm Picnic Rosegarden làm gì sau khi kéo chúng ta ra khỏi đây? "
Một người đàn ông lầm lì được những người khác gọi là Aniki, đã nói ra sự hứng thú của mình với Thương đoàn Kuzunoha, và từ đó, đội sát thủ của Picnic Rosegarden bắt đầu trò chuyện.

"Vivi, chúng ta làm gì đây? Khi cuộc chiến đó kết thúc, bất kể ai thắng ai thua, tớ nghĩ rằng rốt cục chúng ta cũng sẽ có một cuộc thảo luận với Thương đoàn Kuzunoha."(Ageha)

"Có vẻ như Rokuya-san cũng sẽ đứng về phía họ. Thành thật mà nói, những gì họ đã làm là không thể tha thứ, nhưng...chúng ta cũng không chỉ có thể quên nó, cậu có nghĩ vậy không?"(Kremyu)

"Ageha, Kremyu...yeah, cậu nói đúng. Azu-san rất có thể...quan tâm đến lý do tại sao cậu nhóc được gọi là Raidou đó lại làm tất cả những điều này."(Vivi)

Vivi, thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê, đang theo dõi tình hình cuộc chiến với biểu cảm ôn hòa.
Người gật đầu bên cạnh cô khi đang theo dõi trận chiến là Nomad, hay còn được gọi là Noma; người phụ trách đối ngoại trong nhóm lính đánh thuê.

Với người phụ trách lãnh đạo đội linh mục, Kremyu, và người phụ trách chỉ huy binh sĩ và đội tiền tuyến, Ageha, ở bên cạnh cô, Vivi bắt đầu suy nghĩ về các cuộc đàm phán sẽ diễn ra sau đó. Có thể nói họ là đầu não của Picnic Rosegarden.

"Lý do huh. Có phải bởi vì cậu ta là một gã có đầu óc siêu lộn xộn không?"(Ageha)

Những lời không hề nể nang ai của Ageha. Đúng là bởi vì cách đối xử tệ hại của Pione mới dẫn đến câu trả lời như vậy.

"Nếu chúng ta nghĩ về nó một cách thông thường, thì đúng là như thế, nhưng dường như không phải trường hợp đó. Nếu cậu ta thực sự giống như những gì Ageha nhìn thấy - một kẻ cực kỳ tàn nhẫn sẽ hoàn thành mục tiêu của mình bằng mọi giá – thì một vài người trong số chúng ta đã chết rồi. Những gì cậu ta làm đúng là thật tồi tệ, tuy nhiên, những gì anh ta nói thì thực sự tốt bụng. Azu-san có lẽ đang cố gắng khai thác những bí ẩn của con người đáng sợ này."
"Với phong cách chiến đấu như thể anh ta không quan tâm đến bất cứ điều gì và chỉ nhằm mục đích gϊếŧ cậu ta sao?"

"Chính vì vậy mà đây mới có thể được coi là một trận chiến. Anh ta có thể đã nghĩ rằng nếu mình không tấn công bằng tất cả những lợi thế mà anh ta đã có, anh ta sẽ không thể bắt được khía cạnh nghiêm túc của cậu nhóc đó. Chắc chắn là trường hợp như vậy."

"... Hah... Và vì thế, chúng ta mới phải theo dõi cuộc chiến này vốn chỉ gột sạch đi tất cả sự tự tin của bản thân?"

Noma nở một nụ cười gượng gạo. Cứ như thể họ đang xem đội quân một người chiến đấu chống lại đội quân một người khác vậy.

"Phải, chính xác là như thế. Hãy theo sát nó mà không bỏ lỡ bất cứ điều gì."(Vivi)

Những lời của Vivi có vẻ như thể cô đã bỏ cuộc.
"...Nhân tiện, về chi phí sửa chữa căn cứ của chúng ta..."

Người thò đầu ra bên cạnh Noma và hỏi cái này là giám đốc tài chính, Dorasena.

Cũng tham gia vào đội tiền tuyến, nhưng công việc chính là sử dụng bàn tính.

"...Hãy hy vọng vào mớ tài sản của Thương đoàn Kuzunoha."(Vivi)
Vivi dừng lại một chút để suy nghĩ, và quyết định ngừng suy nghĩ.

Đó là sức mạnh của những chi phí không ai ngờ đến, và đó chính là cách những con số màu đỏ (tức là những con số chỉ chi phí tiêu hao sắp gần chạm đáy ấy, sinh viên cuối tháng thể nào cũng gặp tình trạng này) trở nên đáng sợ.

◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆

"[Moonlight... Slash]!!"

"Tôi đã nhận lấy cái đó quá nhiều lần rồi đấy! Đến đây, Silver Arms!!"(Makoto)

Nếu là bộ giáp đỏ, tôi có thể theo kịp anh ta về khả năng phòng thủ và tốc độ.
Và, tôi đã nắm được phong cách chiến đấu Aznoval-san gọi là Squire mà anh ta sử dụng những con quái thú ảo ảnh thông qua một phương pháp triệu hồi đặc biệt.

Ngay cả khi tôi cố gắng bắn xuyên qua chúng ngay sau khi được triệu hồi, chúng sẽ ngay lập tức đi vào thanh kiếm, và tôi thậm chí không thể nhắm vào bất kỳ con quái thú nào khác ngoài con lợn rừng và con quạ trắng.

Chiến đấu với những con quái thú ảo ảnh đang chiếm hữu thanh kiếm của anh ta.

Đó là một thứ khái niệm đáng kinh ngạc, và hơn hết, thanh kiếm biến nó thành hiện thực cũng thật đáng kinh ngạc.

Vẻ ngoài của nó có thể hoàn toàn là một trò đùa, nhưng khả năng của nó lại thuộc về hàng đầu.

Beren chắc chắn sau này sẽ đề nghị Aznoval-san để ông ấy chạm vào nó.

...Nếu như thanh kiếm vẫn còn ổn vào thời điểm đó.
"Triệu hồi bộ giáp?!"(Aznoval)

"Càng lớn càng tốt !! Đúng không?!"(Makoto)

Kích thước và tốc độ ngu ngốc của thanh kiếm đã hoàn toàn khắc sâu vào tâm trí tôi rồi.

Với hai cánh tay bạc...tôi nắm lấy lưỡi kiếm khổng lồ. Và cứ như vậy, tôi kích hoạt sức mạnh hủy diệt nằm trong vòng tay mà không hề nương tay.

Sự hiện diện của hai loại quái thú bên trong thanh kiếm...bị nghiền nát!!

"Đ-Đây là—! Tch!!"(Aznoval)

"Anh có thể rút nó ra từ đó?!"(Makoto)

Aznoval-san nhảy ra phía sau với thanh kiếm kêu kẽo kẹt vẫn còn trên tay của mình.

Với thanh kiếm vẫn còn trên tay đấy!!

Lưỡi kiếm mà những cánh tay bạc bắt được bị mạnh mẽ rút ra.

Quả là một người đàn ông cơ bắp mà.

"Golden Wild Boar, Green Blue; Death Bringer Crow, Reibun!"(Aznoval)

Anh ta đang hấp thụ con lợn rừng đó vào thanh kiếm của mình!
Với sức bền và sức mạnh đang được tích tụ đó, nó sẽ biến thành thể loại lưỡi kiếm nào đây?!

"!!"

"[Bật mí, Người vô danh không được nói đến] !!"(Aznoval) [Unveil, Nameless one who must not be spoken of]!!

Aznoval-san hét to tên kỹ năng của mình và thủ thế.

Một động lực đẩy huh.

Kích thước của thanh kiếm của anh ấy không thay đổi mặc dù...

"Nhanh quá!!"

Aznoval-san lao vào tôi với tốc độ nhanh hơn cả tốc độ của tôi trong chiếc áo khoác đỏ của mình.

Một người đàn ông to lớn và cơ bắp đáng kinh ngạc cầm một thanh kiếm khổng lồ có tốc độ nhanh hơn tôi rất nhiều.

"Haaa!!"

Một tiếng hét đầy tinh thần chiến đấu.

Nếu tôi không có Cánh tay Bạc của mình, tôi sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chịu đòn trực tiếp - với quyết định nhận sát thương từ nó.

Nhưng, giờ đây tôi hiểu rằng dù tôi sử dụng Cánh tay Bạc thì cũng không sao.
Vậy thì, tôi sẽ đối mặt trực tiếp với đòn tấn công của anh ta vậy.

"Ta sẽ nhờ ngươi một vài việc vậy, Cánh tay Bạc!" (Makoto)

Tính cách của người đó rất dễ hiểu.

Anh ta chắc chắn sẽ lao thẳng vào tôi.

Tất cả những chuyển động khác là thừa thãi.

Tôi thủ thế với Azusa.

Tập trung sâu hơn trước.

...Tôi nhắm...vào giữa hàng lông mày của Azu-san.

Tôi nghi ngờ nếu như anh ta sẽ bị dừng lại với điều này hoặc anh ta sẽ đầu hàng.

Anh ta được cho là bất tử, nhưng tôi tự hỏi liệu anh ta không cảm thấy sợ hãi cái chết hay cảm thấy đau đớn sao.

Không, đừng nghĩ những thứ không cần thiết nữa.

Nhắm vào mục tiêu nào.

"Bây giờ, cậu sẽ đỡ nó như thế nào đây?! Liệu nó sẽ bị chặn lại bởi những cánh tay đáng quan ngại đó chăng?!"(Aznoval)

Ngay trước mặt tôi, là Aznoval-san.
Tôi sẽ thể hiện cho anh thấy ngay bây giờ đây.

Tôi ngăn động lực đẩy bằng cách giữ nó giữa lòng bàn tay của Cánh tay Bạc.

Và rồi, đè bẹp...và bắn vào anh ta !!

"Stretch!!" (Căng ra!!) (Aznoval)

"..."

Thanh kiếm bị kéo dài.

Lưỡi kiếm được kéo dài theo một cách bùng nổ.

...Và lưng tôi đang ở gần một bức tường đá.

Hahaha, tôi đã phát mệt vì bị làm cho ngạc nhiên suốt rồi.

Đây chắc chắn là những gì họ gọi là "không có từ gì để miêu tả cho nó".

Nó sẽ chạm tới được tôi.

Nhưng Cánh tay Bạc cũng đang cố gắng hết sức.

Phần rìa của lưỡi kiếm đang dần bị phá hủy, và bản thân lưỡi kiếm đang mỏng dần.

Ai thắng không quan trọng; điều đó sẽ không quyết định trận đấu.

Miễn là tôi có thời gian...tôi có thể bắn!!

"Đôi mắt kiên quyết một cách lạnh lùng. Vậy, cuối cùng cậu cũng đã trở nên nghiêm túc?!" (Aznoval)
Tốc độ của bản thân Aznoval-san tăng lên và kích thước của lưỡi kiếm cũng tăng lên không ngừng.

Nếu tôi hạ thấp cảnh giác, tôi sẽ bị cuốn đi ngay lập tức.

Ah, thường xuyên là trường hợp đó xảy ra (?).

Tôi chỉ cần không hạ thấp cảnh giác của mình.

Không cần biết anh ta có bất tử hay không, nếu tôi đâm vào đầu anh ta, nó sẽ cho thấy một số sự hiệu quả.

Nếu anh ta là một con người, điều đó là chắc chắn.

"..."

Thanh kiếm và cánh tay xung đột với nhau.

Và trong khoảng trống đó, tôi bắn mũi tên của mình.

Mũi tên bay đến đúng mục tiêu với niềm tin và không ngừng lại.

Tôi dõi theo nó.

Aznoval-san cố gắng di chuyển đầu của mình ra xa nó một chút, nhưng như thể đọc được điều đó...mũi tên di chuyển như thể bị thu hút bởi trán của anh ấy.

Trúng phóc mục tiêu.

Cùng lúc đó, sức mạnh, lưỡi kiếm và năng lượng của anh ta suy yếu hoàn toàn, và sau đó, dừng lại.
Thanh kiếm được tăng kích thước ai-biết-bao-nhiêu-lần đã bị phá huỷ, và trở lại hình dáng Masamune trước đây của nó.

Lưng tôi đập bị vào tường.

Aznoval-san lặng lẽ khuỵu gối xuống.

Tôi bất giác nuốt nước miếng tích tụ trong miệng.

Sự im lặng đã trở lại nơi đây.

Sau khi bị chèn ép quá lâu, trong lòng tôi sinh ra sự nhẹ nhõm.

"Cậu không nghe Rokuya và những người khác nói rằng tôi bất tử sao, Raidou-kun?!" (Aznoval)

"?!"

Với một mũi tên vẫn còn nằm trên trán, cái đầu đang bị treo lơ lững của Aznoval-san được nâng lên bởi lực và thực hiện một nhát chém hướng lên trên.

A-anh là zombie đấy à?!

Bất tử ư, thực sự là bất tử á?!

Ngay cả tôi cũng không biết mình đang nói gì nữa!

"[Sword Spirit, Over..." (Aznoval)

Tôi đã hoàn toàn bị mất cảnh giác.

Đó là tiến triển mà tôi chẳng mong đợi lắm đâu.
"Rampaging Drive] !!" (Aznoval)

Lưỡi dao làm bếp Masamune đang...được đâm vào chiếc áo khoác đỏ của tôi...nổ tung với tiếng hét của Aznoval-san.

Sự "đau đớn" dữ dội mà tôi đã không cảm thấy trong một thời gian dài...tấn công cơ thể tôi.

Ah...người này...

Người này đúng là một kẻ... nguy hiểm mà.

---------

Trans: Kyotoyota

Edit: EndouKoumei
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.