Chương trước
Chương sau
Một trong những điểm yếu rõ ràng của cơ thể, chính là đầu.

Hơn nữa, ngay khi bị xuyên thủng ngay giữa lông mày, và anh ta đã phản công chỉ trong vài giây.

Đây là một kẻ thù tôi không thể xem là con người khi chiến đấu cùng.

Nhìn thấy Aznoval rút cái mũi tên ra khỏi đầu, tôi hoàn toàn chắc chắn về điều đó.

"Bời vì đây là lần đầu tôi bị ai đó tấn công vào chỗ nguy hiểm như thế. Tôi có thể nói rằng mục đích của cậu thật đáng sợ. Nó đau thật đấy." (Aznoval)

Đau đớn và sợ hãi.

Có phải đó là thứ mà người ta thường cảm thấy sau khi họ bị một mũi tên đâm vào não?

Đó là điều mà một người thường chỉ trải qua một lần trước khi chết ngay sau đó.

Ngay bây giờ, tôi thậm chí không bận tâm đến làn da bỏng rát của mình và nỗi đau mà tôi đang cảm thấy từ những mảnh kim loại đâm xuyên trong tôi.
Tôi đã được chữa lành sau đó.

Tôi chỉ có thể cười.

Về rất nhiều thứ.

"..."

Trừ khi anh ta sử dụng một số loại kỹ năng, tôi có tốc độ vượt trội; và với tốc độ đó, tôi di chuyển xung quanh khi tôi bắn mũi tên vào anh ta.

Đôi khi, tôi sẽ nhảy lên chỗ đứng mà bản thân tạo ra giữa không trung và làm cho dường di chuyển của mình trở nên khó đọc hơn.

Dù anh ta đúng nguyên một chỗ. Nhưng tôi không cảm thấy nhẹ nhõm hơn chút nào.

Trong thời gian mục tiêu không di chuyển, tôi nghĩ đến một cách hạn chế khả năng của anh ta.

Tomoe và Mio đang ở đây.

Những quân bài của tôi không phải là vô hạn.

Tôi có thể triệu tập khẩn cấp hai người họ như một biện pháp cuối cùng, nhưng vẫn chưa cần thiết.

Giờ thì, một cách để tăng sức mạnh hơn nữa.

Việc cảm nhận khá tệ trong thời điểm này, vì vậy tôi để Sakai trong nhận thức để nắm bắt chuyển động của đối thủ. Trên hết, khi tôi tăng sức mạnh, tốc độ bắn giảm đi một cách nhanh chóng.
Ngay cả khi tôi tạo được khoảng cách với Bridd, giới hạn tăng sức mạnh chỉ khoảng 55%.

Sẽ ổn thôi khi nó tạo ra đủ sát thương ở mức độ có thể cạo sạch da thịt của anh ta. Trong trường hợp điều đó thất bại, tôi phải chuẩn bị cho bước tiếp theo.

Tôi không thể gϊếŧ được anh ta, một kẻ mạnh mẽ với trái tim không thể tan vỡ.

Anh ta có thể tái sinh, nhưng thiệt hại từ những đòn tấn công thì không biến mất.

Nói cách khác, tôi có thể phân tán những mảnh thịt của anh ta ra xung quanh và nó sẽ quyết định kết thúc của cuộc chiến.

Anh ta có thể tái sinh kịp thời, nhưng không phải ngay lập tức.

Và thanh đại kiếm đó, mặc dù nó đã phát nổ, ngay khi tôi lấy khoảng cách, nó cũng đã được tái tạo.

Vậy là chủ nào chó nấy huh.

Tôi thực sự đã gặp phải cặp đôi vũ khí và người dùng tồi tệ nhất, nghiêm túc đấy.
"Vậy thì làm thôi." (Makoto)

Một tiếng lẩm bẩm phát ra từ miệng tôi.

Tôi giảm số lượng mũi tên bắn ra, và đổi lại, tăng sức mạnh của mỗi phát bắn.

Đầu, ngực, eo, cánh tay, chân; Trong khi xác nhận sự khác biệt giữa phản ứng và cách anh ta đối phó với chúng, tôi điều chỉnh lại sức mạnh trong khi di chuyển.

Các ví dụ là: di chuyển, bảo vệ, nhận nó và tránh.

Tôi ưu tiên những nơi mà anh ta chọn để tránh - chủ yếu là trên các vị trí trọng yếu - và tập trung vào mục tiêu, nhưng khoảnh khắc mũi tên tiếp xúc với da anh ta, anh ta chộp lấy nó hoặc khéo léo phá vỡ nó bằng thanh đại kiếm.

Có vẻ như anh ta khó chịu khi chuyển động của mình bị gián đoạn, ngay cả khi chỉ trong vài giây.

Ngay cả khi nó trúng mục tiêu, nếu anh ta chặn chúng theo cách như vậy, tôi không thể làm gì khác.
Thời gian tôi cần để khiến cho mũi tên của mình trở nên mạnh hơn, trên thực tế, bản thân nó là một thứ xa xỉ mà tôi không thể có được trừ khi tôi đánh trực tiếp vào điểm chí mạng của anh ta.

Những vết thương tôi vẫn còn đau cho đến tận bây giờ là do kỹ năng Overdrive đó; Có lẽ tôi nên bắt chước điều đó và làm cho mũi tên của mình phát nổ?

Có một điểm trừ là sẽ mất nhiều thời gian hơn để bắn, và số lượng mũi tên sẽ giảm một lần nữa.

...Không vấn đề gì.

Chờ đợi và nhìn mà tấn công mục tiêu là một hành động ngu ngốc.

Nếu tôi xoay sở để tấn công anh ta, tôi có thể có thời gian để nhắm và bắn vào những điểm chí mạng. Nếu trúng, tôi có thể kết hợp nó với những mũi tên nổ và bắn tỉa.

Nó có lợi ích lớn và rủi ro không tăng cao.

Điều đó đã được quyết định.
"Có vẻ như cậu đã trở nên nghiêm túc sau đòn "SwordSpirit, Rampaging Overdrive", nhưng cậu đã trở nên cực kỳ khó đối phó tại thời điểm này. Có thể nói, điều này khá rắc rối." (Aznoval)

Tôi thắc mắc. Nó không giống như anh nghĩ theo cách đó mặc dù.

Không có vấn đề gì nếu anh ta thật lòng về điều đó, giọng điệu của mình khiến bất kì ai cũng nghĩ rằng anh ta đang nói sự thật.

Ngay cả khi chuyển động đã bị khóa, không có bất kì một dấu hiệu cho thấy sự đầu hàng đến từ anh ta.

Các đòn tấn công gián tiếp thực tế không hề gây ra chút sát thương nào cho anh ta, và thậm chí với một đòn trực diện với mũi tên và Bridds, vết thương đó sẽ được tái tạo chỉ sau vài giây.

Đó không phải là tốc độ phục hồi của một người bình thường.

Có lẽ đó là lợi ích của việc anh ta được gọi là Squire, hoặc nó có thể là hiệu ứng của một thiết bị đặc biệt.
Anh ta né tránh, phòng thủ và khi không còn lựa chọn nào khác, anh ta chịu đựng các đòn tấn công.

Khả năng tập trung giúp xử lí những việc đó ngay lập tức của anh ta cũng là một điều đáng lo ngại.

Tất cả những điểm đó gộp lại với nhau tạo nên khả năng phòng thủ không thể tin được.

Thậm chí tôi nghĩ rằng việc anh ta lao vào dòng dung nham để ngăn sự phun trào của một ngọn núi lửa cũng không phải là điêu.

Thật buồn cười khi tôi có thể dễ dàng hình dung cảnh anh ta lao vào lửa hoặc dung nham.

Và...đây không phải là hành động của một người đã mất tất cả các quân bài anh ta có thể sử dụng.

Nói cách khác...anh vẫn còn một quân bài tẩy nào đó.

Một rủi ro nhỏ đã được sinh ra.

Tôi có nên chiến đấu cẩn thận và đợi cho đến khi anh ta xuất hiện tất cả các quân bài của mình trước khi di chuyển?
Không...thời gian càng lâu càng có lợi cho Aznoval.

Vết thương của tôi không hồi phục hoàn toàn, và vết thương của anh ta cũng vậy.

Nếu có thể vô hiệu tất cả các đòn tấn công của anh ta bằng Giáp ma thuật của mình, tôi đã có thể biến nó trở thành một trận chiến tiêu hao, nhưng đối thủ này có thể dễ dàng phá hủy Giáp ma thuật của tôi bằng thứ vũ khí đó.

Bây giờ tôi đã hiểu rằng loại đối thủ này thực sự có tồn tại, vì vậy tôi nên rèn luyện sức mạnh phòng thủ của mình nhiều hơn.

Ngay bây giờ, trang bị và khả năng kháng ma thuật chuyên dụng của anh ta đang biến anh ta thành loại đối thủ tồi tệ nhất mà tôi có thể tưởng tượng.

Đây là một trường hợp khá hiếm, nhưng tôi nên đưa ra các biện pháp đối phó để nó không biến thành một thứ rắc rối như bây giờ.
Tôi có thể loại bỏ nỗi đau mà tôi cảm thấy bằng cách sử dụng thuốc mê mà tôi đã sử dụng trên Rokuya-san.

Ngay bây giờ tôi vẫn có thể chịu đựng được, vì vậy tôi đã không sử dụng nó.

Vấn đề là máu không ngừng chảy.

Chúng đủ nghiêm trọng đến nỗi tôi không thể dừng nó hoàn toàn, và trên hết, nó không có dấu hiệu dừng lại.

Tôi không thể biết rõ việc chảy máu ở cổ như thế nào. Một phần áo khoác của tôi bị rách và phần bên trong rõ ràng được đan bằng tóc của Gorgons được phơi ra quanh eo; Tôi nghĩ là bên trong cũng bị tổn thương.

Chắc là do vụ nổ.

Đó là điều không thể tránh khỏi huh.

Tôi sẽ không thay đổi quyết định của mình.

"...Vậy là cuối cùng cậu cũng di chuyển hả." (Aznoval)

Tôi ccó cảm giác mình nghe thấy tiếng lẩm bẩm như vậy từ hiệp sĩ đang thắt chặt hàng phòng thủ của anh ta như một con rùa.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◆

"Không thể nào, Azu đang lên kế hoạch tiếp tục cuộc chiến? Sau khi sử dụng "Cái tên không cần phải nói ra", anh ta không nên để lại bất kỳ quân bài nào khác." (Rokuya)

"...Đúng thế. Tôi hoàn toàn nghĩ rằng anh ấy sẽ ngừng cuộc chiến sau đó." (Haku)

"Ngay cả khi sử dụng "Sword Spirit, Rampaging" mà anh ấy hiếm khi sử dụng để tiếp tục chiến đấu, nó không giống như là để làm việc đó." (Ginebia)

"Dù sao thì anh ấy cũng rất trân trọng đứa trẻ đó." (Hitsuna)

Rokuya, Haku, Ginebia và Hitsuna; tất cả bọn họ đã nhìn thấy khoảnh khắc đó và mở to mắt.

Và rồi, họ hoang mang trước cách cuộc chiến tiếp tục với bầu không khí quanh Makoto thay đổi.

Nhân tiện, những lời của Hitsuna-san nói về "đứa trẻ đó" là ám chỉ thanh kiếm của Aznoval.

"Lần cuối cùng tôi nhìn thấy "Sword Spirit, Rampaging" là...ah, vào thời điểm đó với Doma." (Rokuya)
"Lúc đó tôi không có mặt, vậy đây sẽ là...lần thứ hai tôi nhìn thấy nó?" (Haku)

"Trong trường hợp của tôi, đó cũng là lần với Doma." (Ginebia)

"Tôi cũng thế." (Hitsuna)

Rokuya, Ginebia và Hitsuna thở dài nặng nề khi đề cập đến ký ức của họ về Doma.

"Pffft"

Một tiếng cười của Tomoe xen lẫn khi Hitsuna kết thúc cuộc nói chuyện, có lẽ vì cô đã xem qua ký ức về họ.

"Hắn ta đã làm Waka-sama bị thương..... Tôi hiểu rồi, vậy những kẻ được cho là tổ tiên của các nhà thám hiểm đều là ...nghiêm túc...ufufufu. Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi..."(Mio)

"Bình tĩnh. Ban đầu, Waka nhận thức được rằng ngài ấy sẽ bị thương khi chấp nhận cuộc chiến. Nếu ngài tình cờ gọi cho chúng ta, chúng ta sẽ nghiền nát họ không thương tiếc, nhưng nếu không, hãy giữ cho miệng của cô luôn đóng. Đây là trận chiến mà Waka đã thừa nhận." (Tomoe)
"...Hmph, biết rồi. Bỏ qua sự thừa nhận và tất cả những thứ đó, nhìn thấy nó thực sự xảy ra trước mắt mình vẫn làm tôi đau nhói, tôi không thể chịu được." (Mio)

"Điều đó ổn thôi. Tôi đang nói điều này chỉ để đề phòng nhưng, chỉ vì Waka không xem chừng không có nghĩa là cô có thể làm gì đó với Rokuya, được chứ? (Tomoe)

"Cô đang nói cái gì thế?" (Mio)

"...Tôi đã hỏi ý kiến của Waka-ja. (Tomoe)

"Ugh...T-Thật sao?" (Mio)

"Thật đấy-ja. Nếu cô thực sự muốn làm điều đó, cô sẽ phải hỏi Waka-ja na." (Tomoe)

"Uuuh, vậy thì tôi sẽ chịu đựng nó. Tôi sẽ hỏi ngài ấy một cách đàng hoàng." (Mio)

"Cô thực sự sẽ hỏi ngài ấy. Cô sẽ không từ bỏ? Thật đau buồn. (Tomoe)

Tomoe ôm đầu sau những lời đó của Mio, và rồi nhìn Rokuya.

Như một sự hy sinh đáng thương sẽ phải chịu sự tra tấn tương tự như các đồng nghiệp của cô.
Tomoe cũng không có ấn tượng tốt với hiệp sĩ tên Aznoval đã làm Makoto bị thương, nhưng cô rất quan tâm đến vũ khí và kỹ thuật anh ta sử dụng.

Nhưng hiện tại anh ta đang ở phía bên kia của màn hình, trong trường hợp đó, Tomoe đã nghĩ đến việc nói chuyện với đồng đội của anh ta.

"Giờ thì, Rokuya, có vẻ như đồng đội của anh có một phong cách chiến đấu khá liều lĩnh." (Tomoe)

"Theo ý kiến
của tôi, tôi nghĩ anh ta nên kết thức cuộc chiến sau đòn Moonlight Slash. Anh ta không phải kiểu người đàn ông sẽ làm những việc liều lĩnh như vậy." (Rokuya)

"Từ những gì tôi thấy, anh ta vẫn có một con bài tấy-ja na." (Tomoe)

"Động tác di chuyển đặc biệt của Azu chắc chắn là cuộc tấn công "Không tên" mà anh ta vừa thể hiện. Và tất cả các cuộc tấn công xảy ra trước đó đều là các phiên bản trước của các chiêu thức đặc biệt của anh ta, Tomoe-dono. Nhìn thấy Raidou-kun nhận tất cả những thứ đó khiến tôi muốn đột quỵ." (Rokuya)
"Anh có thể gọi tôi là Tomoe. Từ những gì tôi đã nghe, anh khá là già dặn mặc dù mang vẻ ngoài đó, phải không?" (Tomoe)

"Kukuku, đúng là tôi đã già." (Rokuya)

Tuy nhiên, kĩ năng "Cái tên không cần phải nói ra" này là một cái tên hay. Và Moonlight Slash xuất hiện trước đó cũng phù hợp với sở thích của tôi. Nó thực sự khuấy động tôi." (Tomoe)

Tomoe nói trong tâm trạng tốt.

"... Cô đi xa đến mức hành động như một samurai. Cô có thể thích những thứ đó. Nhưng "Moonlight Slash" nghe có vẻ giống Kiku-Ichimonji, nhưng chúng là hai loại kỹ thuật khác nhau; và "Cái tên không cần phải nói ra" chỉ đơn giản là tên của một loại rượu sake mà Azu thích nhất. Những cái tên đó không phải là thứ gì đó to tát." (Rokuya)

Rokuya tiết lộ nguồn gốc của tên các kỹ năng.

Nhưng, ngay cả khi anh ta nói rằng những cái tên đó không phải là thứ gì đó quá to tát, anh ta cũng cảm thấy rằng kỹ thuật mạnh nhất của Aznoval được đặt theo tên Sake yêu thích của mình thực sự giống phong cách của anh ta.
"Như tôi nghĩ, anh cũng biết về Kiku-Ichimonji huh. Umu umu, tốt tốt." (Tomoe)

"Dù sao đi nữa, cuộc chiến này sẽ sớm kết thúc. Khi điều đó xảy ra, chúng ta sẽ có thể bắt đầu cuộc đàm phán." (Rokuya)

"Vậy, trong mắt các người, Waka có đạt được điểm nào không?" (Tomoe)

"Đây có thể là một nhân xét không công bằng nhưng, nó phụ thuộc vào quan điểm. Nếu cậu ta xoay sở để khiến Azu đầu hàng, cậu ta sẽ vượt qua, nhưng nếu dự đoán ban đầu là đúng, cậu ta sẽ thất bại." (Rokuya)

Tại sao? (Tomoe)

"Ban đầu, lý do khiến nó biến thành 1 vs 1 là vì Vivi và nhóm của cô không thể trút giận, và sự đối xử tàn nhẫn với đồng đội của họ." (Rokuya)

"..."

"Với những người đang cân nhắc, Raidou-kun đáng lẽ phải chiến đấu với Azu, bị thương một cách bình thường, và sau đó, chi tiết hơn, cậu ta đáng lẽ phải nhận đòn tấn công "Không tên" đó và tuyên bố đầu hàng. Đó sẽ là kết quả tốt nhất." (Rokuya)
"..."

"Nếu chúng ta đang nói về thương gia Raidou-kun, có nghĩa là. Nó được gọi là "chi phí để đạt được". Trong trường hợp này, cái giá duy nhất mà Raidou phải trả là cậu ta sẽ cảm thấy thất bại, nhưng đó là kết quả tốt nhất mà cậu ta không nên ngần ngại. Tôi nhắc lại, đây là quyết định của một thương gia." (Rokuya)

Rokuya nhấn mạnh vị trí của thương gia khi nói chuyện với Tomoe.

Nó không khác với kịch bản mà Tomoe đã nghĩ đến.

Nó có thể được coi là một phương pháp khá hiệu quả để đưa cuộc đàm phán đến với thành công.

Không có vấn đề gì nếu hiệp sĩ hiếu chiến muốn một cuộc chiến toàn lực; không có vấn đề gì nếu nó không dẫn đến kết luận mà Makoto nghĩ đến khi lấy ra Azusa và tấn công anh ta bằng mũi tên của nó.

"Vậy, anh có ý gì khi nói rằng đó sẽ là vượt qua nếu ngài ấy thắng?" (Tomoe)
"Azu cũng có tinh thần méo bao giờ đầu hàng ở đó, nhưng điều đó có nghĩa là anh ta đang lên kế hoạch làm gì đó. Nếu với tất cả những điều này, Raidou-kun vẫn có thể khiến chàng hiệp sĩ bướng bỉnh ngốc nghếch đầu cơ bắp đó nói rằng anh ta đã thua, điều đó có nghĩa cậu ta là một kẻ lập dị vượt qua cả anh ta." (Rokuya)

"..."

"Các cuộc đàm phán vẫn sẽ diễn ra, và trọng lượng của lời nói của cậu ta sẽ nặng hơn -theo một ý nghĩa khác. "Sống cho tương lai", điều này đi ngược lại phong cách của tôi, nhưng ổn thôi, nó sẽ giống như một sự đảo ngược lớn từ thất bại của cậu ta." (Rokuya)

"...Tôi hiểu rồi." (Tomoe)

"Nói rằng, nó hiện đang phát triển thành một cuộc chiến dữ dội, nơi đó trông như thể cậu ta đang cố biến Azu thành những miếng thịt. Thành thật mà nói, đã lâu rồi tôi mới thấy Azu bị dồn vào một góc. Nếu cậu ta đang suy nghĩ về việc đẩy Azu vào trạng thái mà anh ta thậm chí không thể tuyên bố thất bại của mình để buộc chúng tôi phải tuyên bố kết thúc cuộc chiến, thì điều đó sẽ đảo ngược dấu ấn của cậu ta thành thất bại một lần nữa." (Rokuya)
"..."

(Có thể-ja na. Có thể đó là những gì Waka đang nghĩ đến-ja na ...) (Tomoe)

Tomoe giữ im lặng vào các nội dung về những gì Rokuya nói trong khi anh ta quan sát cuộc chiến và thu hẹp đôi mắt của bản thân.

Bởi vì cô nghĩ rằng những gì anh đoán về tương lai tồi tệ thực sự khá gần với sự thật.

"Đây không chỉ là bạo lực, Rokuya-san. Cậu bé đó, Makoto-kun - hay đó là Raidou-kun? - dù là gì, cậu ấy chắc chắn đã học cách sử dụng cây cung trong thế giới cũ của chúng ta." (Ginebia)

"Phải. Có nhiều sức mạnh ma thuật và sở hữu nhiều kỹ năng này với cây cung, tôi chỉ có thể nghĩ rằng cậu ta đã tập bắn cung từ khi trở về." (Rokuya)

Rokuya trả lời Ginebia, người đã tham gia cuộc trò chuyện.

Anh ta có nhiều sức mạnh kỳ diệu. Không còn nghi ngờ gì nữa, anh sẽ trở thành một pháp sư sau khi đến thế giới này.
Nhưng Makoto có thể sử dụng cung thuần thục đến mức này.

Việc suy ra do anh ta đã có kinh nghiệm trước khi đến thế giới này là không quá khó khăn.

"...Không, đây không phải là bắn cung. Đây là một kỹ thuật cung chuyên dụng trong chiến đấu hơn. Tôi cũng không nói chi tiết về nó, nhưng đó là những chuyển động của một người đã học được một nghệ thuật bắn cung hướng đến việc chiến đấu thực sự." (Ginebia)

"Nghệ thuật...bắn cung? Uhm...Nó có giống như một môn võ thuật không?" (Rokuya)

Không thể hiểu hết ý nghĩ của nó, Rokuya hơi nghiêng đầu.

"Tôi không biết nếu đó là một nghệ thuật cũ. Nhưng cậu ta có thể thể hiện sự chính xác điều đó mà không cần dựa vào các kỹ năng và chỉ dựa vào khả năng của chính mình. Thật không thể tin được." (Ginebia)

"Hiện tại khi cô đề cập đến nó...cô có sở trường với cây cung tương tự như của Waka. Tôi hiểu rồi, Ginebia, cô có kinh nghiệm về bắn cung hả." (Tomoe)
Tomoe dường như đã bị thuyết phục bởi một cái gì đó và gật đầu lia lịa.

"Khai hỏa với một cây cung ở tốc độ đó mà không cần sử dụng bất kỳ kỹ năng nào. Không, nó thực sự có thể. Sau tất cả, chúng tôi đang được chứng kiến điều đó ngay trước mắt." (Rokuya)

"Ở Nhật Bản hiện đại, không có nhiều nơi người ta có thể học nghệ thuật bắn cung theo hướng chiến đấu. Chưa hết, thứ mà cậu bé đang thể hiện bây giờ trông giống như một cây cung được sử dụng trong chiến trường. Đó chắc chắn không phải là những động tác người ta có thể làm với bắn cung thông thường. Duy trì sự chính xác, sức mạnh và ngọn lửa điên cuồng đó. Bắn cung sẽ không yêu cầu những kiểu chuyển động đó và cô sẽ không thể học chúng bất kì đâu." (Ginebia)

Trên hết, khả năng bắn tỉa của anh ta chuẩn đến mức khó chịu.
Ginebia không nói to, nhưng có lẽ họ đang chứng kiến
một kỹ thuật cung tên để gϊếŧ người đã âm thầm sống sót trên chính quê hương của cô.

Nhưng không hề hạnh phúc khi nhìn thấy sự kế thừa của một nghệ thuật cổ xưa. Thay vào đó, cô cảm thấy sự xấu xí của loài người và nó đáng sợ như thế nào; Cô vùi mình trong khổ cực để làm quen với cảm giác đó, như thể cô đã cắn một cái gì đó cay đắng.

"Tôi tự hỏi làm thế nào mà Makoto, người đã học cả bắn cung và nghệ thuật bắn cung, coi như đó là việc luyện tập", câu hỏi này được sinh ra bên trong Ginebia.

Đó có lẽ là lý do tại sao cô cảm thấy muốn tham gia vào cuộc trò chuyện của Tomoe và Rokuya.

"Oh, Waka đang chuẩn bị di chuyển." (Tomoe)

Đúng như Tomoe nói, phát bắn của Makoto đã tạo ra một vụ nổ lớn xung quanh khuôn mặt của Aznoval.
Tầm nhìn của anh bị chặn bởi làn khói được tạo ra.

"Tên ngốc đó, anh ta thậm chí còn cởϊ áσ giáp ra sao?" (Rokuya)

Không biết là ngay sau đó hay ngay trước đó, Aznoval xuất hiện phía sau Makoto.

Nhưng ngoại hình của anh thật kì lạ.

Nửa trên của Aznoval thực sự trần trụi. Thứ duy nhất có thể nhìn thấy là phần còn lại của bộ quần áo rách rưới trên người anh ta, và trong tay anh ta, có một chiếc khiên đủ lớn để che toàn bộ cơ thể mình.

"Cái khiên đó là áo giáp của anh ấy?!" (Ginebia)

"Eh, anh ta nghĩ gì về việc cởϊ qυầи áo vào cuối game thế!!" (Rokuya)

Ginebia và Rokuya nhận thức được mọi việc và hét lên.

Có vẻ như họ đã nhìn thấy lá chắn trước đó.

Aznoval lao theo một đường thẳng với chiếc khiên lớn khi anh ta hét lên một cái gì đó.

Makoto ngay lập tức bắn một số mũi tên và tái tạo Giáp phép thuật của mình.
Các mũi tên đâm vào lá chắn, và dừng lại.

Mũi tên có đủ sức mạnh để phá hủy khiên nếu anh ta bắn thêm vài phát nữa.

Makoto bị đánh bật toàn lực giữa không trung cùng với Giáp ma thuật của mình và bị thổi bay theo hướng mà Aznoval di chuyển trước đó.

Người hiệp sĩ đã đâm bằng khiên khổng lồ cho thấy dáng người của anh ta với tư thế vẫn không khá hơn, và hình dáng đó của anh ta hơi kỳ lạ.

"Oh?"

Tomoe nói ra chính xác cảm giác của cô.

Aznoval có bốn cái đuôi dài ở phía sau.

"C-Con cáo bốn đuôi của Azu-san."

"Vậy là anh ta có một huyễn thú giữ khiên!!"

"Vậy người đàn ông đó...vẫn nên ở đó!" (Tomoe)

Dự đoán Tomoe là chính xác.

Cô có thể cảm thấy một sức mạnh to lớn khiến cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

"Eeh, con dao nhà bếp đó...vỏ kiếm? (Haku)

Haku lên tiếng với sự ngạc nhiên 100%.
Ngay khi làn khói tan ra ngay lập tức, đó là một Aznoval khỏa thân, không có đuôi ở sau lưng, và thay vào đó, anh ta đang có một tư thế kỳ lạ với con dao bếp Masamune.

Nhưng, điều này cũng có một điểm kỳ lạ.

Con dao bếp Masamune thường được đặt trần còn bây giờ được bọc bên trong vỏ kiếm.

Thế đứng của anh ta...và sự tồn tại của vỏ kiếm.

""Một cú ném?!""

Tomoe và Rokuya đồng thời hét lên.

Họ không thể che giấu cảm xúc hoài nghi và lên tiếng.

Aznoval, người đang chờ đợi cách tiếp cận của Makoto, đã cầm con dao bếp Masamune trong tay biến mất cùng lúc với thanh kiếm rời khỏi vỏ.

Thanh đại kiếm, thứ mà bất cứ ai nhìn thấy sẽ mô tả nó có hình dạng khủng bố và kỳ dị, trông như thể nó đã biến mất ngay lập tức.

"!!!"

"Waka-sama!"

Sau đó ngay lập tức .. con dao bếp Masamune dừng lại một chút qua Makoto.
Và khuôn mặt của Makoto đã được nhuộm màu đỏ tươi.

Bộ giáp ma thuật bảo vệ cơ thể anh không còn nữa.

Nhưng Makoto cũng thủ thế với cây cung có tư thế không tự nhiên.

Đầu mũi tên chỉ vào Aznoval.

"Tôi đầu hàng! Đó là sự thất bại của tôi."

Aznoval, người đã thực hiện một "cú ném", cũng đã cứng lại thành một tư thế kỳ lạ.

Những lời đầu hàng đã đến từ anh ta.

"?!"

Không ai trong số những khán giả hiểu được lý do của nó, hiệp sĩ bất tử Aznoval thừa nhận thất bại.

Do đó, cái kết của trận solo 1vs1 daxua kèo chặt kiu sẽ được lưu truyền bằng những câu chuyện được tiếp nối nhau trong một thời gian dài đến với Asora và người dân của tầng 20 dưới lòng đất; trận đánh mà họ sẽ gọi là "Cuộc đại chiến giữa những con quái vật".

===========The End===========

Trans: Azu thua rồi nhá, end truyện :))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.