Chương trước
Chương sau
Chap cuối tuần xả hơi

=============================

Hitsuna-san thực sự rất tàn nhẫn.

Cô ấy thậm chí còn có thể sử dụng các kỹ thuật của đồng đội mình sao?

Chẳng bất ngờ gì khi có rất nhiều thứ trộn lẫn trong đó dường như trông không giống phép thuật!

Có thể hiệu ứng không mạnh lắm, hoặc có thể là cái giá phải trả để sử dụng là rất lớn; không, giờ không phải là lúc để phân tích điều đó.

Mad Sublimation, Zero Berserk.

Câu thần chú của Hitsuna-san đã siêu cường hóa cho các Marikosan - hoặc đó có thể là một kỹ năng.

Vậy Aznoval-san là người dùng thực sự của nó. Bầu không khí bao quanh anh ta cũng hơi khang khác.

Một giây sau khi anh ấy nói điều gì đó tốt lành như: "cũng được thôi nếu cậu gọi tôi là Azu-san", anh chàng đó đột nhiên chạy tới và đột ngột tấn công tôi.
Và sau đó, vung thanh kiếm trông giống như một trò đùa đó, với tốc độ cũng giống như một trò đùa, anh ta chém hạ Giáp ma thuật như một trò đùa.

Khi Shiki bắt chước chuyển động của một trong những người quen của sư phụ tôi với chiếc nhẫn của anh ta, tôi đã ngạc nhiên bởi sự giống nhau trong các bước di chuyển của anh ta.

Nhưng những đòn tấn công nhanh chóng của Aznoval-san đã làm tôi ngạc nhiên về tính tương đồng của nó với người quen của sư phụ tôi.

Hắn ta cũng có thể là một thằng ngốc, nhưng hắn thực sự là một con Quỷ (oni) khi dùng kiếm", đó là những gì mà thầy dạy bắn cung của tôi, Natsu-sensei nói.

Một con Quỷ dùng kiếm trong thời kỳ hiện đại, anh ta hình như sinh ra hơi nhầm thời thì phải.

Tôi nghe nói rằng anh ta cũng từng là một lính đánh thuê trong những khu vực xung đột như Natsu-sensei.
...Khi tôi nhớ lại, có những lúc tôi nghĩ rằng có lẽ mọi thứ cô ấy nói với tôi đều thực sự đúng.

Khả năng sử dụng súng cũng thế...có lẽ cô ấy thực sự đã...

Bỏ qua việc anh ta có phải là một thằng ngốc hay không, Aznoval-san có một bầu không khí tương tự như những kẻ đó.

Với một vài lí do hay tương tự, tôi có thể chỉ ra danh tính của thứ mập mờ giống như bầu không khí mơ hồ này.

Đó là sự tồn tại của một người đã từng đứng trên chiến trường và trải nghiệm việc lấy đi mạng sống hàng ngày, hơn nữa, là loại người tự nguyện đứng trong chiến trường đó và coi đó như là nơi mà họ thuộc về.

Trong thế giới này, mạo hiểm giả và lính đánh thuê không phải là hiếm.

Trong thế giới cũ, bản thân chiến trường giống như là sự tồn tại xa vời đối với tôi, vì vậy tôi không thể đạt được câu trả lời đó trong thời gian tôi còn ở đó.
"Cái đó thực sự rất dai đấy !! Cậu cần bao nhiêu ma lực mới có thể đạt được sức mạnh như vậy cho bộ Giáp ma thuật đó?! (Aznoval)

Người vừa chém nó một cách dễ dàng lên tiếng.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy ai đó chém được Giáp ma thuật trong lần vung kiếm đầu tiên của mình. Hơn nữa, ngay từ lúc đầu, anh ta chắc chắn đã sử dụng sức mạnh để chém Giáp ma thuật, nhưng kể từ khi anh ta kích hoạt kỹ năng Zero Berserk đó, anh ta đã cắt nó như thể là bơ hay đậu phụ vậy!

Ah, tôi vừa sử dụng nguyên liệu nấu ăn cho dao bếp làm ví dụ.

Khoan?!

"Anh ta biến mất rồi?!" (Makoto)

Dịch chuyển tức thời?!

Con dao bếp khủng bố đủ lớn để bao phủ toàn bộ tầm nhìn của tôi biến mất cùng với Aznoval-san.

Che giấu cơ thể anh ta bằng một động tác cường điệu như thế, hơn nữa, thứ anh ta sử dụng là một ma thuật dịch chuyển?!
Geez, anh ta thực sự rất nghiêm túc với mấy trò đùa!!

"Tốt lắm, cậu đã đúng!" (Aznoval)

Thậm chí còn không cố gắng che giấu, một giọng nói phát ra từ phía trên.

Khi tôi nhìn lên, tôi thấy Aznoval-san đang vung vẩy với tất cả sức mạnh của mình thanh đại kiếm trông cứ như một trò đùa với tôi.

Cảm giác này rất giống với lần đầu tiên tôi đối đầu với Sofia.

Tôi dời cơ thể ra khỏi quỹ đạo của thanh kiếm, và như một phép thử, tôi tăng cường sức mạnh cho Giáp ma thuật bằng ma thuật và Sakai, rồi sau đó cố gắng tiếp tục với tư thế 10 giờ.

Uwa.

Với khả năng chống chịu mà tôi thậm chí sẽ phải tự hỏi nếu như nó có thể tồn tại được trong một giây, nó chịu thua con dao bếp.

Cả hai cánh tay của Giáp ma thuật đều bị cắt gọn trong một cú chém duy nhất, và không chỉ vậy, ngay cả Giáp ma thuật cũng bị phá hủy.
Phía Thương đoàn Kuzunoha đã rất ngạc nhiên về điều này.

Phải, ngay cả tôi cũng thật sự ngạc nhiên về nó.

Anh ta rất nhanh nhẹn và mạnh mẽ.

Nói như thế nào nhỉ, bây giờ, anh ta là một người thực sự đơn giản.

Nói cách khác, sau khi kích hoạt kỹ năng và toàn bộ cơ thể được bao phủ bởi hào quang màu xanh lam... anh ta đã trở nên nhanh và mạnh tới mức không thể tin được.

Nhưng, hiện tại, có vẻ như thanh đại kiếm đó sẽ thất bại trước phe chúng tôi.

Hãy thử tạo ra khoảng cách và thực hiện các đòn tấn công tập trung vào ma thuật công kích tầm xa và trung bình.

Và hãy kết hợp vào Azusa với những điều đó.

Tôi muốn làm trận chiến này chuyển hướng sang lợi thế cho mình nhanh nhất có thể.

"Hơn cả mong đợi, Raidou-kun...tôi rất ngạc nhiên đấy!" (Aznoval)

"Wa?!"

Giữa không trung, hiệp sĩ mặc áo giáp toàn thân cầm một thanh đại kiếm to vật vã...đang xoay vòng.
Thanh đại kiếm biến thành một vệt mờ và biến mất khỏi tầm nhìn của tôi chỉ với tốc độ thuần túy. Cơn gió được sinh ra từ tốc độ của thanh kiếm lướt qua da thịt tôi.

Thanh kiếm không chạm đất.

...Chà, đây là một khuynh hướng hả.

Chuyển động của một vũ khí là thứ không dễ dàng để có thể theo dõi bằng mắt. Đó là điều tất nhiên.

Hơn nữa, đối thủ của tôi là một người Nhật Bản.

Nếu tôi quan sát kĩ Aznoval-san, tôi đáng lẽ sẽ có thể dự đoán hành động của anh ta một chút.

Nó sẽ là một kỹ thuật kiếm, một kỹ năng, hoặc có thể một cái gì đó mới sẽ được tạo ra?

Anh ta đang uốn mạnh cơ thể để hướng thanh đại kiếm cho đòn tấn công tiếp theo.

Nhìn vào động tác vặn vẹo mạnh mẽ của anh ta...đòn tấn công tiếp theo sẽ đến từ phía bên sườn!

Không có dấu hiệu kích hoạt kỹ năng!
Tôi khôi phục lại Giáp ma thuật. Ngay cả khi tôi không chặn được nó, nó vẫn sẽ câu được một giây và trong một giây đó, tôi sẽ lùi lại!

"Wow, để nghĩ rằng cậu sẽ có thể phục hồi lại nó ngay lập tức!" (Aznoval)

Nó sẽ không có hiệu quả.

Nếu tôi chỉ lùi lại, tôi sẽ không thể làm được.

Tôi phải phản công đồng thời với Brid và Azusa.

Bộ giáp ma thuật được hồi phục lại đã bị phá hủy đúng như mong đợi.

Nó đã câu đủ thời gian và tôi đã có thể nhảy về phía sau.

Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy sẽ không tốt nếu đợi đến khi mình hạ cánh để thực hiện các bước tiếp theo, vì vậy tôi đã bắn Brid một cách mù quáng về phía trước.

Sau khi bắn loạn xí ngầu ra xung quanh, lần này tôi tập trung vào Azusa, nhắm vào Aznoval-san và...bắn.

Đúng như tôi nghĩ, sau một đường quét ngang , Aznoval-san dường như đã nghĩ đến việc đuổi theo tôi, nhưng mũi tên của Azusa bị hút vào màn khói mà Brid tạo ra, và sự hiện diện của nó biến mất.
Trong khi trở nên thận trọng với dịch chuyển tức thời, tôi bắn thêm ba mũi tên nữa.

Tôi biết chắc mà.

Tất cả đều trúng đích.

"Tôi không ngờ rằng Giáp ma thuật đó có thể sử dụng phép thuật liên tục mà không cần bất kỳ khoảng ngưng nào." (Aznoval)

Anh ấy xuất hiện như bình thường.

Cánh tay, và đùi của anh ta; tôi chắc chắn đã bắn trúng, cơ mà...

"Dù tôi đã để lộ ra mấy hành động đó khi giao chiến với Hitsuna-san. Hãy ngưng việc trở nên vô liêm sỉ đê" (Makoto),

"Sẽ thật bất công nếu tôi được nghe về thông tin của cậu trước trận chiến, cậu có nghĩ vậy không? Tôi tự gọi mình là một hiệp sĩ, nên phải tuân theo nguyên tắc của mình." (Aznoval)

...Nghiêm túc sao? Anh ta không nghe thông tin của tôi từ đồng đội của mình sao?

Và trên hết, anh ta xuất hiện mà không bị thương.
"Không, anh không phải người Nhật sao?" (Makoto)

"Tôi đã từng, là vậy đó. Kể từ khi đến đây, tôi đã tự gọi mình là một hiệp sĩ, và tôi cũng có được sức mạnh siêu phàm. Vào thời điểm tôi gặp Root và nghe được nhiều điều về sức mạnh, mọi thứ đã quá muộn - tôi đã chọn sống theo cách này. Nếu tôi học nhanh hơn rằng đây đơn giản là một đặc điểm của thế giới song song này, tôi có thể đã chọn một cách sống khác." (Aznoval)

"..."

"Tôi giúp người như một trò chơi giả tạo, tôi gϊếŧ người như một trò chơi giả dối; như dự đoán, tôi đã dừng việc đó lại. Tôi không thể ngừng cảm thấy ghê tởm về điều đó." (Aznoval)

"..."

"Đó là lý do tại sao, tôi giải quyết vấn đề của bản thân mình và quyết định sống như một hiệp sĩ. Tuy nhiên, các hiệp sĩ mà tôi biết đến đến là từ các trò chơi và tiểu thuyết, nói cách khác, hình ảnh tôi có là của các hiệp sĩ hư cấu. Khá buồn cười. Mặc dù vậy, nếu tôi cố gắng hết sức, có thể sẽ có một ngày nào đó tôi có thể hiểu được thế nào là một hiệp sĩ." (Aznoval)
Với tất cả những gì anh ta có.

Làm điều đó cho đến hết đời huh.

Tôi không biết khi nào và những kinh nghiệm nào anh ấy đã trải qua để có thể quyết tâm làm điều đó; tôi sẽ không tài nào hiểu nổi điều đó và tôi không hề xác định được gì cả.

Ngay lúc đó...chỉ một khoảng ngắn thôi, tôi cảm thấy như thầy dạy bắn cung của mình tương đồng với hình ảnh của anh ấy.

"..."

Một cảm xúc đồng cảm kỳ lạ.

Nhưng không có từ nào được thốt ra.

"Nhưng, điều mà tôi tính toán sai... đó là tôi đã sống lâu hơn mình nghĩ rất nhiều. Điều đó thực sự đã giúp tôi trở nên khá hơn." (Aznoval)

"...Nhân tiện..." (Makoto)

Như thể muốn rũ bỏ cảm giác kỳ lạ này, tôi hỏi anh ta một câu.

"Oh, có chuyện gì vậy?" (Aznoval)

"Tôi tưởng bốn mũi tên đã bắn trúng anh." (Makoto)

"Ừ, đau bỏ mịa ra, cậu biết chứ." (Aznoval)
Không đời nào tôi chấp nhận ràng nó chỉ đau thôi!!

Ngay cả ma thuật Brid, ngay cả khi tôi mù quáng bắn chúng, một vài trong số đó đáng lẽ cũng đã đánh trúng anh ta.

Gã hiệp sĩ này ăn gì mà trâu thế.

"Vậy là anh đang nói với tôi rằng hãy tự mình xác nhận nó. Chà, rõ ràng huh. (Makoto)

Với một tiếng cười giòn, Aznoval-san một lần nữa thủ thế với thanh đại kiếm mà anh ta đang cầm bằng cả hai tay.

Không một lời nào; hành động của anh ta chính là câu trả lời rồi.

Bạn sẽ không thể nói điều gì từ cuộc trò chuyện nhẹ nhàng mà chúng tôi vừa mới có nhưng, nó rắc rối như cách nó thể hiện, chúng tôi hiện đang cố gắng chém gϊếŧ lẫn nhau ở đây đấy.

Anh ta nói rằng đây là một trận chiến để trút bỏ, và nó sẽ kết thúc một khi bên kia đầu hàng, nhưng đây là một cuộc chiến nghiêm túc.
Cuối cùng tôi cũng hiểu ý nghĩa của những từ đó.

Cả hai chúng tôi sẽ cố gắng nghiền nát nhau với ý định gϊếŧ người.

Cụ thể, một trận tử chiến.

Đây là...một vấn đề.

Chỉ là khi nào mà câu "tôi đầu hàng" sẽ được nói ra chứ?

Vì một lý do kỳ lạ nào đó, mong muốn nói ra những từ "Tôi đầu hàng" không hề xuất hiện bên trong tôi.

"Khá buồn khi phải nói điều này, nhưng chúng ta hiện đang là kẻ thù của nhau. Raidou-kun, tôi đã suy nghĩ về việc khiến cậu cho tôi thấy trạng thái nghiêm túc của mình và nắm bắt bản chất của cậu từ đó. Nhưng thành thật mà nói, tôi đang gặp rắc rối." (Aznoval)

"Tôi thực sự không che giấu tính cách của mình đâu." (Makoto)

Đây là sự thật.

Tôi không giỏi diễn xuất, và tôi cũng không thích làm điều đó một chút nào.

"Yeah, nhưng nếu là trong trường hợp đó, chúng ta sẽ gặp phải một mâu thuẫn lớn." (Aznoval)
"?"

"...Đúng vậy. Đây là điều mà tôi nên xác nhận trong cuộc chiến này của chúng ta. Giờ thì, hãy trở lại cuộc chiến nào. Đừng lo lắng, vẫn còn những điều tôi có thể cho cậu thấy." (Aznoval)

"Nếu thanh đại kiếm đó có thể thức tỉnh và trở thành một thanh kiếm Nhật Bản tuyệt vời, tôi rất muốn thấy nó đấy." (Makoto)

"...Oh, gần như thế, nhưng không hẳn. Cậu đang đi đúng hướng rồi đó, Raidou-kun. Chúng ta có lẽ có những sở thích tương tự! Trong trường hợp đó, chúng ta hãy tiếp tục sau đó với nó!!" (Aznoval)

"!!"

Nó có thể co lại hả.

Ngay cả khi anh nói sở thích của chúng ta tương tự nhau, một thanh kiếm lớn được nén và trở nên nhỏ hơn là thứ gì đó vốn dĩ đã khá sáo rỗng(?).

Nếu một cái gì đó có thể xảy ra với thanh đại kiếm, điều đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi là nó có thể biến đổi và trở thành một thanh katana.
Ban đầu, mọi lúc thanh kiếm đó vung vào tôi, tôi không thể không nghĩ về con dao làm bếp, Masamune.

Aznoval-san nắm thanh đại kiếm đó bằng tay trái và...thủ thế bằng cách đặt nó theo chiều song song với cơ thể anh ta.

Một phần của lưỡi kiếm được giấu sau lưng.

Uhm...

"Biến đổi thành Con rắn tai họa, vị thần của lưỡi kiếm trong đêm tối, Thần Yato!!" (Aznoval)

"Điều này thật tệ! Vivi, Ageha !!"

Với những lời của Aznoval-san, sự hiện diện của thứ gì đó đã được sinh ra ở phía sau lưng anh.

Có lẽ Rokuya-san đã đoán được chuyện gì sắp xảy ra, hình như anh ta đã hồi phục sau khi bị tê liệt, tôi có thể nghe thấy anh ta la hét với ai đó.

Hai sự hiện diện nhìn chằm chằm vào tôi, họ không thể hiện bất kỳ dấu hiệu tồn tại nào; Sau đó, họ xoay quanh Aznoval-san và nhập vào thanh đại kiếm.
Thanh đại kiếm vẫn thường tỏa sáng với ánh kim của một thanh kiếm bình thường, ngay lúc đó, bắt đầu tỏa ra màu của bầu trời đêm đen.

Điều này có vẻ tệ rồi đây.

Tôi phải ngăn chặn anh ta lại ngay lập tức.

Với Brid và Azusa, tôi nhắm vào tay anh ta, tay cầm thanh kiếm, và khuỷu tay; và sau đó, bắn.

Đây là một cơ hội tốt để xác nhận làm thế nào anh ta có thể xuất hiện một cách bình thản một vài phút trước đây!

"[Unveil, Moonlight ..." (Aznoval)

...

Anh ta...không di chuyển?

Mũi tên và ma thuật bay thẳng về phía hiệp sĩ ngay đằng trước và...nó bắn trúng như bình thường.

Đến các vị trí chính xác mà tôi nhắm đến.

Đi qua khớp nối của chiếc găng tay sắt, nó đâm vào cổ tay, và tôi cũng đâm trúng vào khuỷu tay anh ta. Brid va vào lưỡi kiếm và tạo ra vụ nổ.

Tuy nhiên, anh ta không hề bận tâm đến nó.
Chỉ trong một khoảng thời gian thực sự vô cùng ngắn, một điều cực kỳ bất ngờ đã khiến tôi hoàn toàn trống rỗng.

Tôi nghĩ rằng tôi đã nhìn thấy thanh đại kiếm tỏa sáng với màu sắc của bầu trời đêm - rúng động.

"[-Slash]!!"

Giọng nói mạnh mẽ của Aznoval-san vang lên.

".....?"

Nhìn như thể cả hai tay của anh ta mà vẫn còn đang bị thương đã trở nên lớn hơn.

Trong đôi bàn tay đó, có một thanh kiếm nhật.

Bị thu hút bởi cảnh tượng này, tôi thốt ra một giọng nói sững sờ.

Sở thích của chúng ta giống nhau? Đúng là một lời nói dối.

Thanh đại kiếm... đã trở nên khổng lồ.

Đúng là nếu chúng ta bỏ qua kích thước, nó khá cân bằng; có thể đó là một thanh kiếm nhật, nhưng—! Đây không phải là một kích thước mà con người có thể cầm trên tay.

Tôi có thể cảm thấy một áp lực vượt quá "Cleaver Mountain" của Beren từ thứ đó!
Từ cái "Cleaver Mountain" mà trên cả 150 *galana rate*, bạn biết không?!

Một đường kiếm xuất hiện từ tư thế song song của anh ta.

Tệ rồi đây!!

Nó quá nhanh!!

Cái thanh kiếm thần kinh này, khiến tôi tự đặt câu hỏi trong lòng mình rằng liệu tôi có nên tránh nó không, đang tiếp cận tôi.

Tôi có nên nhảy lên không?!

Chặn nó?!

Không có thời gian để suy nghĩ về nó!

Nhảy đi!!

"Thật là một kỹ năng kỳ quặc!!" (Makoto)

Tôi cảm thấy như mình vừa nghe thấy một tiếng gầm nào đó; tôi cảm thấy như mình đang bị theo dõi bởi thứ gì đó.

Đây là...nếu tôi nhớ chính xác, điều này đã xảy ra trước đó rồi...

Và sau đó, như để làm tôi ngạc nhiên...quỹ đạo của thanh kiếm thay đổi.

Tôi không biết nó đã xảy ra bao nhiêu lần hôm nay rồi, nhưng ngay cả như vậy, những từ ngữ theo phản xạ phát ra từ miệng tôi.
"Anh chắc hẳn đang đùa tôi đúng không?!" (Makoto)

Đã thoát được bằng cách nhảy, nó ở độ cao để thanh kiếm vượt qua bên dưới tôi.

Đầu tôi đang nói với tôi rằng một thanh kiếm như thế sẽ không thể thay đổi quỹ đạo lên hoặc xuống.

Nhưng nếu chúng ta thu hẹp nó xuống nữa, thì đó là vì sẽ khó khăn hơn để đối phó với một mục tiêu đã nhảy lên. Đó có lẽ là quá trình suy nghĩ của tôi khi tôi chọn nhảy lên.

Thành thật mà nói, tôi đã làm điều đó theo bản năng!

Tuy nhiên, nó đã thay đổi, quỹ đạo của thanh kiếm đi lên.

Trốn tránh là điều không thể.

Thứ duy nhất tôi có thể làm là di chuyển cơ thể.

Nhìn vào thanh kiếm đang tiếp cận từ bên trái của tôi, hành động cuối cùng của tôi chính là...

"Hahahaha! Đó cũng là hành động giống như một trò đùa đó, Raidou-kun! Đúng như tôi nghĩ, chúng ta thực sự có sở thích tương tự nhau!!" (Aznoval)
Tốc độ của thanh kiếm không có dấu hiệu chậm lại.

Nhờ đó, tôi có thể nắm lấy lưỡi kiếm bằng khuỷu tay và đầu gối của mình đúng như tôi dự kiến.

Nhưng...nó khó thật đấy!

Nó dai hơn hơn nhiều so với bộ giáp mà các Eldwa tạo ra!

Thứ này...sẽ không bj phá hủy.

Tôi có thể nói thông qua khuỷu tay và đầu gối của tôi rằng lưỡi kiếm đang tiến đến gần cơ thể tôi.

Đồng thời, vì một vật thể có khối lượng khổng lồ đã va chạm với tôi với tốc độ cao, cơ thể tôi cũng bị quét sang phải cùng với thanh kiếm đó.

"...Với mức độ này...có vẻ như tôi cần những cánh tay bạc của mình." (Makoto)

Tầng này có vẻ khá vững chắc, vì vậy nếu tôi cẩn thận, nó có thể chịu được đấy.

Cơ sở của tôi về điều đó chủ yếu dựa vào kinh nghiệm tôi đã đào sâu vào nền đá của tầng này.
"To lớn mới là số dzách!" (Aznoval)

Tôi vẫn còn thời gian trước khi lưỡi kiếm chạm tới hông mình.

Tôi tạo ra càng nhiều rào chắn mà tôi có thể thực hiện được.

Đồng thời gia cường hóa sức mạnh bản thân lại một lần nữa.

Với lưỡi kiếm đang tiến đến bị giữ lại giữa khuỷu tay và đầu gối của tôi, tôi nhận thấy niềm tin tưởng nồng cháy của Aznoval-san khi tôi dồn tất cả vào việc phòng thủ.

Và đồng thời, tôi nghĩ thế này: "Bất kể bạn nhìn nó thế nào đi chăng nữa...thì đòn tấn công này thực sự không phù hợp với một cái tên duyên dáng như Moonlight Slash!".

===================

Trans: chap này khó quá, tội edit vkl.

Edit: em thấy khá đơn giản mà, tối làm tầm 2-3 tiếng là xong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.