“Vương, nguời thật sự cứ giữ linh chi này bên người như vậy sao?”Trong tẩm cung của Xà Quân, Nhất Nương giúp hắn sắp xếp lại giường, nóikhẽ. Xà Quân ngồi trước án thư lớn, trong tay cầm một bản gia phả, tayphải nhẹ nắm bút son, thái độ vẫn như cũ “Ý của cô là gì?”
“Người cũng thấy chuyện hôm qua rồi đấy, theo lý, tu vi của nàng takhông thể nào phát triển lạ lùng đến trình độ đó, ta không tin vươngkhông hề tò mò chút nào.”
“Ha ha.” Xà Quân cười, đặt bút son trong tay xuống, giọng nói vẫn dịu dàng như cũ “Nhất Nương, cô không cần phải dùng những lời này để lôikéo tôi, muốn biết điều gì thì cứ tự tới hỏi nàng.”
Sắc mặt Nhất Nương đỏ lên, giọng nói vẫn mang theo lo lắng “Vương,tôi biết nàng tốt với người, nhưng nếu nàng biết chuyện Lệ Quyết, chỉsợ…”
Một tiếng vang nhỏ, bút son trên án của Xà Quân bị bẻ gãy làm hai,giọng nói của Xà Quân vẫn bình thản như cũ “Cho nên, cô phải có cáchkhông để nàng biết.”
Buổi tối, Xà Quân lại đến chỗ Thất Diệp, cô đang đứng trước cửa sổđùa với Dao Phi, trên tay vẫn còn cầm những quả mọng nhỏ. Thấy Xà Quânđi vào, cô thân mật bước đến bên hắn, hai tay Xà Quân thuận thế ôm ởthắt lưng của cô, đầu cô đặt trên ngực hắn, hai người đều im lặng.
Thật lâu thật lâu, cô mới mở miệng “Xà Quân, tối hôm qua em lại nằmmơ thấy hắn. Mơ thấy lúc hắn gần đi, vỗ vỗ đầu em, bảo ta đợi hắn, rõràng là hắn chắc thắng, sao có thể như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-yeu-nghiet/2113847/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.