Trưa hôm đó.
Tôi đói bụng, đi tới phòng bếp tìm được nửa đĩa bánh trung thu, lúcquay về đi ngang qua phòng Nhất Nương, phía trong truyền ra giọng nóikhẽ:
“Cô thề?”
“Tôi thề.”
“Một chút cũng không có?”
“Một chút cũng không có.”
Là Nhất Nương và Xà Quân. Tôi gõ cửa, Xà Quân thấy tôi, dửng dưng nói “Có chuyện gì không?”. Sau đó cực kỳ tự nhiên ôm tôi ra ngoài.
Trở lại phòng tôi, Xà Quân vô cùng thân thiết hôn lên trán tôi “Gần đây học được gì ở chỗ Nhất Nương?”
“À. . . . Để tôi chuyển dương khí sang cho anh.” Vội vàng lảng sangchuyện khác, tôiy anh tôi giữ vai tôi hơi dùng lực, sau đó vừa lòng nói“Uhm, linh lực tăng rất nhanh, quả nhiên không hổ là Thất Diệp LinhChi.”
Đương nhiên là vậy. Tôi truyền dương khí hấp thu được vào trong cơthể anh tôi, anh tôi nắm tôiy tôi, mượn linh lực của tôi để dương khíhòa vào cơ thể, ước chừng một nén hương, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, cảmthấy như quay trở lại đỉnh Nguyệt Lãng.
“Xà Quân, bao lâu nữa chúng tôi mới có thể đánh bại Thanh Dương Tử?”
“Hừ,” Xà Quân khoanh chân ngồi xuống bên cạnh tôi “Mặc dù Thanh Dương Tử đạo pháp cao siêu, thế nhưng linh lực của em cộng thêm linh lực củatôi không bao lâu nữa có thể đối phó với hắn tôi. Nếu em tu thành tiên,vậy thì nắm chắc trăm phần trăm.”
“Nhưng mà từ trước tới nay, chưa từng có một gốc cây Thất Diệp LinhChi nào có thể tu thành tiên.” Tôi đột nhiên có vài phần nản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-yeu-nghiet/2113820/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.