Chương trước
Chương sau
"Hú!"

Tiếng sói tru lại vang lên, Phệ Phong Lang đột nhiên mở ra cái miệng cực lớn, một cỗ cực kỳ cường hãn mang sức mạnh hút phệ nhằm vào Lương Siêu trong nháy mắt bộc phát!

Lương Siêu nhất thời không kịp đề phòng, chỉ thoáng cái đã bị nó nuốt vào trong bụng, nhìn thấy thế hai cha con Phương Lệ và Phương Vân Sơn như ném xuống được cục tức mà mạnh mồm nói, tuyệt.

“Hay lắm!”

“Lang đại sư đúng khí phách quá! Giết chết được tên đó thì Phương gia tôi sẽ không lo sợ gì nữa, với cả tập đoàn dược liệu Nhuận tinh và cả sản nghiệp của Diệp gia kia cũng sẽ có được dễ như trở bàn tay!”

Lãng Ninh liếc mắt hừ lạnh một tiếng:

"Các người sung sướng hơi sớm rồi đấy, tiểu tử kia vừa mới bị nuốt chửng thôi, nhưng không có chết đâu."

"Trong bụng Phệ Phong Thương Lang đó, đợi sau khi huyền khí của cậu ta bị nuốt hết thì lão hủ sẽ thả ra, khi thời điểm đến, cậu ta sẽ tự mình rời đi, vì vậy ở đó không cần tiếp tục dây dưa với cậu ta làm gì."

Phương Vân Sơn, Phương Lệ: "..."

Lão khốn kiếp này!

Trong lòng hai cha con nguyền rủa, xem ra Lang Ninh đã hạ quyết tâm không giết Lương Siêu nữa, nên họ đương nhiên khó nói thêm được gì.

Một lúc sau, Lang Ninh khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tự điều trị thương thế, Phương Lệ thấy cha mình mặt mày ủ ê, hắn ta nhẹ nhàng vỗ vai nói:



“Cha à, cứ yên tâm đi.”

"Lang đại sư không dám giết tên họ Lương đấy, không có nghĩa là những người khác cũng không."

"Chuyện này con đã có sắp xếp xong, lần này món ăn chính là do con kỹ càng chuẩn bị, chỉ cần ăn phải thì đảm bảo tên họ Lương kia sẽ chết.”

Phương Vân Sơn khá tin tưởng vào năng lực của con trai mình, nên ông ta lập tức tự tin gật đầu.

Đồng thời lúc đó ở trong bụng sói, Lương Siêu vẫn đang chống lại sức mạnh thôn phệ cuồng bạo xung quanh mình, điên cuồng thi triển kungfu, mặc dù huyền khí của hắn đang tiêu hao càng ngày càng nhiều, nhưng tại đan điền lại có kim quang lóe lên, theo công phu chuyển động một vòng lớn, sẽ có một luồng huyền khí thuần khiết tràn vào đan điền, nhàn nhạt kim quang ở giữa.

Dường như hắn đang tích tụ năng lượng, sau một lúc lâu, Lương Siêu đã hoàn toàn bình tĩnh lại, giống như một vị hòa thượng đang ngồi thiền, chín mươi phần trăm huyền lực trong cơ thể hắn đã bị nuốt chửng, nhưng lại có một sự luân chuyển nhanh khủng khiếp giữ lại công pháp bên trong.

Không biết qua bao lâu, kim quang dày đặc ở đan điền bắt đầu từ ngoài vào trong xoay tròn, ở trung tâm kim quang, một quả cầu hình tròn có chút hư ảo. dần dần hình thành.

Lương Siêu trước đó có dự cảm là mình có thể trong thời gian ngắn đột phá đến nửa bước cảnh giới Kim Đan không?

Nhưng một khi sắp tu luyện đạt được nửa bước cảnh giới này, không có nghĩa là chỉ cần dự trữ huyền khí là đủ để đột phá một cách tự nhiên, mà cái quan trọng hơn, đó là một cơ hội, mà bây giờ, trong bụng con yêu lang này, lực nuốt chửng và lực hút trên bề mặt cơ thể và xung quanh hắn vừa vặn là thứ mà Lương Siêu cần để bứt phá.

Lại một khắc đồng hồ trôi qua, Lương Siêu chậm rãi mở mắt ra, trong mắt tràn đầy tinh quang, kim quang dày đặc trong đan điền của hắn đã biến mất, thay vào đó là một viên đan dược hình tròn có chút hư ảo.

Đây chính là kim đan thể thô sơ của Lương Siêu.



Kim đan bước đầu này có kích thước bằng một nắm tay, và có những ấn ký bí ẩn và khó hiểu được khắc trên bề mặt.

Nếu người hiểu biết nhìn thấy nó, thì chắc sẽ kinh ngạc hét lên!

Vì có cả cấp bậc cho Kim Đan thể sơ cấp như vầy, nó là nhân tố quyết định thực lực của tu sĩ Kim Đan cảnh trong cùng một cảnh giới, đại khái chia làm thượng phẩm, trung phẩm và hạ phẩm, kiểu như cái do Chung Khánh tạo ra trước đó, viên đó không thể nghi ngờ là loại thượng phẩm!

Mà Lương Siêu lần này, sơ cấp của Kim Đan với ấn ký được chính nó ngưng tụ, và nó là một sơ cấp đan cực kỳ hiếm Linh Phẩm Kim Đan.

Đúng như tên gọi, Kim Đan này có linh hồn, vì vậy nó là gọi là Linh Phẩm.

Còn về sức mạnh của nó. . . .

Một giây sau, Lương Siêu đã đưa ra câu trả lời.

Ngay khi Lang Ninh đang thắc mắc tại sao lâu như vậy vẫn chưa hấp thu được hết huyền lực của Lương Siêu, thì chỉ nghe thấy một tiếng "Phốc"

Một luồng ánh sáng vàng đột nhiên làm nứt toạc đầu của Phệ Phong Thương Lang kia khiến nó nổ tung, nó xẹt qua lông mày của Lang Ninh với tốc độ cực nhanh!

Ánh mắt của cha con nhà họ Phương thất thần mà ngã xuống.

Con sói thậm chí còn không có cơ hội kêu một tiếng mà chỉ hóa thành một màn sương máu dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người và hai cha con!

Từ trong ra ngoài đều nứt toạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.