Trong chốc lát, toàn thân Lương Siêu tỏa ra ánh sáng lưu ly, Huyền khí tràn vào toàn thân, phát huy năng lực cận chiến của mình đến cực hạn.
Mà Lãng Ninh cũng không ra chiêu thẳng tay, chỉ đánh kéo dài thời gian.
Ông ta cảm thấy dựa theo tu vi Kim Đan hậu kỳ hùng hồn của mình thì chỉ cần kéo dài cũng có thể làm Lương Siêu kiệt sức, cuối cùng hh chỉ có thể tự chuốc nhục nhã mà rời đi.
Nhưng qua một khắc ông ta mới phát hiện hình như mình hơi xem thường sức chịu đựng của đối phương, một khắc sau Lương Siêu còn tiếp tục điên cuồng công kích, không những không mệt mỏi, ngược lại còn bộc phát ra sức mạnh lớn hơn ban đầu!
Trong lúc hai người chiến đấu, Phương gia đã bị đập phá bừa bộn lộn xộn, cha con Phương Lệ, Phương Vân Sơn lộ ra vẻ mặt âm trầm, đều thầm cầu nguyện Lãng Ninh lỡ tay trực tiếp đánh chết Lương Siêu cho xong!
Dần dần, Lãng Ninh cũng bị đánh nổi nóng thật, nhưng nghĩ lại thì hiện tại quả thật không thể đánh thẳng tay được, nhưng nếu không trút cục tức trong lòng ra thì thật uất ức khó chịu.
Vậy phải làm thế nào?
Rất nhanh Lãng Ninh đã nghĩ ra đáp án, đã không thể giết thằng nhãi này, vậy không phải có thể công kích cá nhân sao?
"Hừ, oắt con, chỉ dựa vào chút năng lực này còn nói khoác không biết ngượng muốn giết lão hủ? Huênh hoang đủ chưa?"
"Cũng không soi mặt vào vũng nước tiểu xem mình như thế nào, thứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513056/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.