Chương trước
Chương sau
Sau màn sương máu dày đặc tiêu tán, một bóng người dần dần hiện rõ.

Chính là Lương Siêu.

"Cậu!"

Phương Lệ vô cùng kinh hãi. Vẻ mặt nghiêm nghị lúc trước đã biến mất, hắn ta chỉ vào Lương Siêu, không nói nên lời.

“Hiện tại còn có ai cứu nổi anh không?”

Lương Siêu vừa nói chuyện vừa chậm rãi bước tới.

Sắc mặt của Phương Vân Sơn còn tệ hơn cả con trai mình. Ông ta lảo đảo lui về phía sau, ngồi xổm trên mặt đất và nói với vẻ kinh hãi: “Lãng Ninh là, là trưởng lão của Vạn Thú Tông có địa vị cực cao!”

“Nếu như cậu dám giết ngài ấy thì Vạn Thú Tông tuyệt đối sẽ không tha cho cậu đâu! Cậu sẽ không thể chạy trốn nổi đâu!”

“Chạy trốn?”

Lương Siêu sửng sốt, sau đó ngẩng đầu cười điên cuồng.

“Ha ha ha!”

“Vạn Thú Tông rất mạnh sao?”

“Nếu như bọn họ dám xen vào chuyện của người khác, dám đứng ra vì Phương gia thì tôi cũng không ngại chém giết với bọn họ đâu!”

Những lời này không phải là lời nói ngông cuồng mà là vô cùng tự tin!



Vì vừa đột phá lên nửa bước kỳ Kim Đan và cảm nhận được nguồn sức mạnh từ đó nên Lương Siêu rất có lòng tin và cảm thấy thực lực của bản thân có thể chiến đấu được với cao thủ kỳ Kim Đan!

Hơn nữa, hắn còn có sự hỗ trợ của vua ma cà rồng Mễ Lặc, một người có sức mạnh gần như vượt qua trưởng lão tối cao của Vạn Thú Tông.

“Cậu, cậu quá kiêu ngạo rồi!”

Trong lúc Phương Lệ còn đang mắng chửi, Lương Siêu vung tay về phía hắn ta. Một luồng huyền khí mạnh mẽ bùng nổ đánh bay hắn ta vài mét.

Trước mắt, tạm thời Lương Siêu chưa động tới lão già Phương Vân Sơn. Hắn đi thẳng tới trước mặt Phương Lệ và đạp mạnh lên đầu hắn ta.

“Tôi đã cảnh cáo anh rồi, nếu như anh còn dám làm ra việc gì thì anh sẽ bị giết ngay tức khắc. Anh tưởng rằng tôi đang nói đùa sao?”

“Cậu, cậu…”

Ở dưới chân của Lương Siêu, Phương Lệ không nói nên lời. Trên mặt hắn ta tràn ngập sự không cam lòng và oán hận, không hề có một chút sự cầu xin nào. Ít ra hắn ta còn tốt hơn lão già đang dập đầu van xin.

Phương Lệ thật sự không hiểu nổi tại sao Lương Siêu lại có thể đánh trả trong tình huống hắn ta nắm chắc phần thắng hôm nay!

Lãng Ninh là một trong những trưởng lão có địa vị cao ở Vạn Thú Tông, hơn nữa thực lực của ông ta ở Kim Đan hậu kỳ!

Chẳng lẽ ông ta bị Lương Siêu giết dễ dàng như vậy sao?

Dựa vào đâu?

Nhưng hắn ta cũng không thể hỏi về vấn đề này nữa mà cho dù hắn ta có hỏi thì Lương Siêu cũng không trả lời. Hiện tại hắn ta chỉ muốn dẫm nát những mưu kế hiểm độc có liên quan tới bản thân, thậm chí chúng còn liên quan tới cái chết của thư ký Tôn cùng với đứa con chưa chào đời của cô ta!

“Hiện tại anh có thể chết được rồi!”



Nói xong, Lương Siêu nhấc chân lên nhưng khi đang định đạp xuống thì có tiếng thét chói tai truyền đến.

“Không được!”

Tiếng thét vang lên khiến Lương Siêu buộc phải dừng động tác lại.

Hắn vừa quay đầu lại thì thấy Phương Vận thở hổn hển chạy tới. Cô ấy vừa kinh ngạc vừa sợ hãi khi nhìn thấy Lương Siêu cùng với phòng khách lộn xộn.

Khi vừa đọc được các bản tin về vụ tai nạn xe hơi liên hoàn được đăng lên và nhìn thấy cả Lương Siêu và DIệp Khuynh Thành trong đó, cô ấy đã đoán ngay ra được có thể anh trai mình có liên quan. Hơn nữa, rất có thể Lương Siêu sẽ nổi giận tới mức diệt sạch Phương gia!

Thế nhưng Phương gia lại có Lãng Ninh bảo hộ, cô ấy biết Lương Siêu không phải là đối thủ của ông ta cho nên liền chạy tới đây để cứu hắn nhưng không ngờ vừa về đến nhà đã nhìn thấy thi thể của Lãng Ninh… Còn Lương Siêu lúc này trông giống như một ác quỷ, sắp giết chết anh trai mình.

Rốt cuộc người đàn ông này mạnh tới mức nào?

Ngay cả Lãng đại sư cũng bị hắn giết?

Sau một hồi kinh ngạc ngắn ngủi, Phương Vận cũng không còn tâm trạng suy nghĩ nữa. Cô ấy lập tức quỳ xuống và nhìn Lương Siêu với đôi mắt đẫm lệ.

“Lương Siêu, tôi biết anh trai mình rất quá đáng và cũng biết anh không thể nhẫn nhịn được nữa, anh ấy đã hoàn toàn vượt qua giới hạn của anh…”

“Nhưng, nhưng mà tôi vẫn muốn cầu xin anh hãy cho ba và anh trai của tôi thêm một cơ hội nữa có được không?”

“Đúng, đúng!”

Phương Vân Sơn đã phải chịu đựng sự sợ hãi trong một khoảng thời gian dài. Ông ta vội đáp lại hai tiếng, sau đó cụp mắt nói: “Lương Siêu, con gái tôi vẫn luôn rất thích cậu. Hơn nữa, con bé cũng rất xinh đẹp!”

“Chỉ cần cậu không ghét bỏ thì tôi sẽ gả con gái của tôi cho cậu, kể cả cậu coi nó là người ở cũng được! Chỉ cần cậu có thể tha mạng cho tôi và Lệ nhi là được!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.