Chương trước
Chương sau
Trong nhà chính, ông cụ giữ mộ đã kể lại hết toàn bộ chuyện mình đã bất đắc dĩ ném con thế nào vào năm xưa cho La Tố Tố nghe.

Lúc này, nước mắt chảy dài trên mặt La Tố Tố: “Hóa ra.. vẫn luôn ở Kim Lăng... Hóa ra mấy người cách gần tôi đến thế... óa ra... mấy người

“Con ơi, là cha có lỗi với con, tất cả đều là do năm xưa cha gieo nhân, để rồi hai mẹ con con phải nhận quả thay cha...” Mặc dù đã trôi qua nhiều năm, nhưng mà ông cụ giữ mộ vẫn còn cảm thấy hối hận. Nếu trước đây ông ta không mơ. ước Khinh Phong Quyết thì ông ta đã có thể sống tới già bên cạnh vợ con rồi, và La Tố Tố cũng không cần phải lang bạt trong loạn thế, suýt nữa còn mất cả mạng sống.

Chỉ là ông ta không nghĩ tới việc tất cả mọi thứ đều đã được định sẵn hết rồi. Nếu ông ta không tham lam Khinh Phong Quyết thì ông ta sẽ không có cơ hội quen biết Mục Vân Hà, và hai người họ sẽ chỉ là người của hai thế giới, cuối cùng sẽ không có La Tố Tố, huống chỉ là có Thiện Vũ Băng của hiện giờ.

Có nhân mới có quả, chuyện gì cũng nên nghĩ theo hướng tốt, ví dụ như La Tố Tố hiện giờ rất hạnh phúc, ví dụ như ông ta có thể gặp lại con gái sau mấy chục năm xa cách...

“Con... có thể đi thăm mộ mẹ không hả cha?” La Tố Tố đột nhiên gọi tiếng “cha” khiến cho ông cụ giữ mộ cực kì kích động.

Ông ta lập tức rơi nước mắt như mưa. Ông ta vốn dĩ cho rằng suốt cuộc đời này sẽ không có bất cứ người nào gọi ông ta là “cha”.

xxx

Trưa hôm đó, Vladimir mang quà đến thăm Thiện Bổn Thanh. Lúc nhìn thấy Tô Vũ, anh ta cực kì hối hận. Nếu sớm biết nhà họ Thiện quen biết Tô Vũ thì anh †a đã không qua lại với bọn họ rồi.

Tô Vũ bước lên, cười bắt tay Vladimir: “Bá tước Vladimir, đã lâu không gặp, anh còn nhớ rõ tôi không?”

Phải biết rằng lần trước công ty Mã Hiểu Lộ mua sắm dược liệu, người ta đã giúp đỡ khá nhiều. Vậy nên anh không thể trở mặt với người ta chỉ vì một chút chuyện nhỏ được. Hơn nữa, anh tin rằng dù mình không nói gì thì người ta cũng sẽ biết nên làm gì tiếp theo.

“Anh Tô, đã lâu không gặp, đã lâu không gặp rồi...” Tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng mà Vladimir vẫn có thể nhận ra rằng Tô Vũ đang cho anh ta một bậc thang, anh ta tất nhiên là phải nắm chắc cơ hội rồi.

“Hai người quen biết nhau hả?” Thiện Chiến Hùng đứng bên cạnh tò mò hỏi.

“Không chỉ là quen biết thôi đâu, chúng tôi còn là bạn lâu năm nữa, làm ăn buôn bán qua lại khá là chặt chẽ.” Vladimir mặt ngoài tỏ vẻ rất là thân thiết với Tô Vũ, thực tế thì đây chỉ là một hành động bất đắc dĩ của anh ta.

Tô Vũ không phủ nhận lời nói của anh ta, gật nhẹ đầu rồi thôi. Lúc này Thiện Chiến Hùng cũng hiểu ra được tại sao lúc nấy Tô Vũ lại không hề khách sáo với Vladimir lúc nói chuyện điện thoại. Hóa ra là vì hai người họ thân thiết với nhau. Thiện Chiến Hùng cảm thấy khá là tốt khi không cần phải đắc tội bên nào trong cả hai bên.

“Nghe danh Thiện lão tướng quân chiến công hiển hách, từng lập vô số công lao cho Hoa Hạ. Tôi nghe mà cực kì kính nể. Lần trước tôi đi Hoa Hạ với lịch trình gấp rút, không thể đến nhà thăm hỏi. Lần này tôi chuẩn bị quà sẵn, xin Thiện lão tướng quân đừng chê bai.”

Dứt lời, VIadimir đưa hộp ngọc trong tay ra bằng hai tay.

Thiện Bổn Thanh sửng sốt, chỉ là vì lịch sự nên cuối cùng vẫn nhận quà tặng.

“Bá tước đại nhân, sức khỏe của hai vợ chồng họ bị làm sao thế?” Tô Vũ lặng lẽ chuyển sang đề tài sức khỏe của Thiện Chiến Hùng và La Tố Tố. Anh không nói thẳng ra là Vladimir làm gì với hai vợ chồng kia, mà chỉ hỏi thăm xem là chuyện thế nào. Anh làm như vậy là cho Vladimir một cơ hội, bởi vì nếu anh nói rõ ràng ra thì Thiện Bổn Thanh sẽ không dễ nói chuyện như hiện giờ.

“Ha ha... anh Tô, tôi cũng xin nói thật luôn là anh Chiến Hùng làm thí nghiệm ở phòng thí nghiệm nhà tôi để tìm cách chữa khỏi bệnh cho con gái yêu của anh ấy từ lâu rồi. Chỉ là trước nay chưa từng có người thử nghiên cứu về công trình kỹ thuật sinh vật gien. Tôi cứ nhắc nhở mãi nhân viên thực nghiệm nhà tôi là dù làm thế nào cũng không thể làm hại sức khỏe của hai vợ chồng họ.

Có điều, thực nghiệm ấy mà, hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ có tác dụng phụ. Vậy nên trong quá trình làm thực nghiệm, hai vợ chồng họ vẫn luôn dùng dược vật để duy trì sức khỏe. Không cần phải lo lắng, chỉ cần dừng thực nghiệm lại là mọi thứ đều sẽ trở nên bình thường.

Ở đây, tôi muốn xin lỗi anh Chiến Hùng vì không thể giúp được gì cho anh.”

Chăc là Vladimir đã nghĩ lý do này sẵn rồi, nếu không thì sao anh ta có thể nói năng trôi chảy như thế?

“Được rồi, tôi hi vọng bọn họ đều khỏe mạnh, anh hiểu ý tôi không?” Tô Vũ tỏ thái độ của mình với Vladimir.

“Đương nhiên là phải khỏe mạnh rồi, người ta đang sống khỏe mạnh kia kìa!” Vladimir gật đầu liên tục, tỏ vẻ không dám làm trái ý của Tô Vũ.

Ai bảo mạng sống của mình vẫn còn nằm trong tay Tô Vũ cơ chứ?

Sau đó, cả nhà họ Thiện đều đi đến núi hoang ở gần đó để thắp nhang cho Mục Vân Hà. Tô Vũ không đi, Vladimir cũng không đi.

“Anh Tô, xin lỗi nhiều lắm, tôi không biết là anh quen biết bọn họ. Có điều, tôi bảo đảm với anh là bọn họ tuyệt đối sẽ không sao cả.”

“Anh bảo đảm với tôi làm gì? Tôi thích dùng hành động để nói chuyện hơn. Anh hiểu ý tôi không?” Tô Vũ buông hai tay xuống, nói.

Dù có nói dễ nghe thế nào thì cũng chỉ là nói nói mà thôi, có rất nhiều người nói mà chẳng hề làm.

“Hiểu rồi, hiểu rồi, chỉ là anh Tô, tôi...” VIadimir chỉ chỉ miệng mình, ý hỏi là có phải anh nên đưa thuốc giải cho tôi hay không?

“Trong khoảng thời gian qua, anh đi kiểm tra sức khỏe của mình, anh có thấy điều gì bất ổn không?”

“Tôi kiểm tra rồi, kiểm tra trong lẫn ngoài, không có gì bất ổn cả.”

'Tô Vũ xụ mặt: “Xem ra là anh muốn tự tìm cách giải quyết hả? Bá tước 'Vladimir cơ mà, chắc chắn là có bản lĩnh lắm! Tôi coi trọng anh, anh không cần hỏi tôi làm gì, cứ tự tìm cách đi!”

Tô Vũ nói vậy chỉ là hù dọa anh ta thôi. Anh ta không tự tìm ra được nguyên nhân, tất nhiên là sẽ lo sợ nhiều hơn nữa.

“Anh Tô, anh đừng như vậy mà! Thân thể là của tôi, tôi muốn kiểm tra thì cũng là chuyện bình thường thôi đúng không? Xem như tôi cầu xin anh, tôi còn muốn sống lâu thêm vài năm nữa...”

Vladimir học người giang hồ Hoa Hạ chắp tay với Tô Vũ.

Tô Vũ không định khó xử anh ta: “Được rồi, nếu hiện giờ anh vẫn còn khỏe mạnh thì có lấy thuốc giải cũng chẳng có tác dụng gì đâu. Lúc nào anh cảm thấy không khỏe, nói đúng hơn là lúc anh sắp chết, anh hãy đến tìm tôi, biết chưa?”

Tô Vũ hứa hẹn một lời với Vladimir. Lời hứa hẹn này sẽ làm cho Vladimir có thêm một cơ hội sống sót. Và Tô Vũ thật sự có năng lực làm như thế.

Nếu hôm nay anh đưa thuốc giải cho Vladimir thì rất có thể đối phương sẽ không uống ngay, mà sẽ mang đi về kiểm tra, dẫn tới bị lộ tẩy.

Cái loại uy hiếp mơ hồ hiện giờ mới là cách tốt nhất để khống chế người khác!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.