Trong nhà chính, ông cụ giữ mộ đã kể lại hết toàn bộ chuyện mình đã bất đắc dĩ ném con thế nào vào năm xưa cho La Tố Tố nghe.
Lúc này, nước mắt chảy dài trên mặt La Tố Tố: “Hóa ra.. vẫn luôn ở Kim Lăng... Hóa ra mấy người cách gần tôi đến thế... óa ra... mấy người
“Con ơi, là cha có lỗi với con, tất cả đều là do năm xưa cha gieo nhân, để rồi hai mẹ con con phải nhận quả thay cha...” Mặc dù đã trôi qua nhiều năm, nhưng mà ông cụ giữ mộ vẫn còn cảm thấy hối hận. Nếu trước đây ông ta không mơ. ước Khinh Phong Quyết thì ông ta đã có thể sống tới già bên cạnh vợ con rồi, và La Tố Tố cũng không cần phải lang bạt trong loạn thế, suýt nữa còn mất cả mạng sống.
Chỉ là ông ta không nghĩ tới việc tất cả mọi thứ đều đã được định sẵn hết rồi. Nếu ông ta không tham lam Khinh Phong Quyết thì ông ta sẽ không có cơ hội quen biết Mục Vân Hà, và hai người họ sẽ chỉ là người của hai thế giới, cuối cùng sẽ không có La Tố Tố, huống chỉ là có Thiện Vũ Băng của hiện giờ.
Có nhân mới có quả, chuyện gì cũng nên nghĩ theo hướng tốt, ví dụ như La Tố Tố hiện giờ rất hạnh phúc, ví dụ như ông ta có thể gặp lại con gái sau mấy chục năm xa cách...
“Con... có thể đi thăm mộ mẹ không hả cha?” La Tố Tố đột nhiên gọi tiếng “cha” khiến cho ông cụ giữ mộ cực kì kích động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3646730/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.