“Được rồi, sau này đừng có động một cái là đánh đánh giết giết nữa, nói chuyện chính đi, ra ngoài một chuyến có thu hoạch gì không?” Tô Vũ ngồi trên ghế, hỏi Mao Đầu đang nhai cá khô.
“Tôi đi núi Hoàn Hình một chuyến, tình huống của cha không tệ lắm, ít nhất là không có chuyển biến xấu. Về phần dược liệu, có một số dược liệu bị nhân loại phá hư, nhất là một vài dược liệu động vật hiếm thấy, đa số đều tuyệt chủng.
Từng có một loài hải cẩu sống trên đảo, đệm tay nó là một loại dược liệu chữa thương cực kì tốt. Chỉ là lúc tôi đi dạo trên đảo, bởi vì mực nước biển dâng cao cho nên toàn bộ đảo đều không còn bóng dáng nó nữa, thật sự là có chút đáng tiếc.”
Dứt lời, Mao Đầu thở dài tỏ vẻ cực kì tiếc nuối, sau đó nói thêm: “Có điều
không phải là không có thu hoạch. Ở biên cảnh Mông Cổ có khu rừng tên là Man Mãnh, có lẽ ở đó có rất nhiều dược liệu mà chúng ta cần.
Tô Vũ gật đầu. Hiện giờ anh cần rất nhiều dược liệu, bởi vì thực lực của anh đã dừng lại lâu rồi. Có điều anh cần phải đi tìm thanh cổ kiếm mà trước đây Mao. Đầu chế tạo ra trước, dùng nó để rèn ra một lò luyện đan có thể chứa long hỏa, việc này giúp ích rất nhiều cho quá trình tu luyện của anh.”
Tô Vũ nghĩ nghĩ, cảm thấy có rất nhiều chuyện cần phải làm. Anh phải tranh thủ làm xong hết mọi chuyện trước khi Mã Hiểu Lộ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3517088/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.