🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Vũ tăng hăng vài tiếng, sau đó nói với Thiện Vũ Băng: “Vũ Băng, anh có thể nói chuyện riêng với mẹ em hay không?”



Thiện Vũ Băng chu môi. Có gì mà không thể chứ? Cô bé gật đầu.



“Anh Tô, cảm ơn anh đã chữa khỏi bệnh cho Vũ Băng.” La Tố Tố chống tay ngồi dậy.



“Có gì phải cảm ơn chứ? Tôi đã nói rồi, con bé có duyên với tôi. À, tôi định nói chuyện về cô và ông Tiết. Tôi biết có lẽ cô không thể tiếp thu ngay được. Nhưng tôi vấn đề. Năm xưa, ông Tiết thật sự có nỗi khổ riêng, ông Tiết chỉ là muốn bảo vệ cô thôi.” người ngoài, có thể dùng góc độ của người đứng xem để nhìn nhận



Tô Vũ cảm thấy có những lời nói, có những câu chuyện mà ngay cả bản thân ông cụ giữ mộ cũng không biết phải mở lời thế nào. Tô Vũ tin chắc rằng tối hôm qua là lần đầu tiên ông cụ giữ mộ nói với ngoài ngoài về chuyện cũ năm xưa.



Anh là người ngoài, có lẽ anh nói ra sẽ khiến cho La Tố Tố dễ dàng tiếp thu hơn một chút. Sau khi Tô Vũ kể lại câu chuyện mấy chục năm trước, La Tố Tố im lặng, cắn nhẹ đôi môi, muốn nói điều gì đó, rồi lại không nói thành lời được.



Thiện Vũ Băng đứng bên cạnh ngửa đầu phồng má hỏi: “Anh ơi, theo lời anh nói thì sư phụ chính là ông ngoại của em hả?”



Tô Vũ vỗ nhẹ lên đầu Thiện Vũ Băng, nói: “Đúng vậy.”



xkx



Ngoài phòng, ông cụ giữ mộ kể đại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3635360/chuong-872.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.