Tiền Trạch Nam lùi về đằng sau ngồi xuống, chọn ra mười trọng tài, trực tiếp lên khán đài, bắt đầu hỏi thăm tình trạng sức khoẻ của những bệnh nhân kia.
Tiền Trạch Nam đã chữa xong năm người bệnh nhân kia, tự nhiên không cần hỏi thăm tới nữa.
Mười trọng tài này, thực sự muốn hỏi mười người mà Lâm Mạc Huy đã chữa trị xong kia.
Tâm tình của Cậu Vạn là kích động nhất, anh ta chạy lên trước, trực tiếp lớn tiếng hỏi: "Các người cảm thấy cơ thể của mình thế nào rồi?"
Những bệnh nhân kia đều im lặng, nhóm người bốn phía đều nhìn thẳng vào bọn họ, chờ đợi những câu trả lời của những người này.
Qua thật lâu, trong nhóm đó có một người bệnh nhân có vóc người gầy gò, lưng hơi còng xuống, từ từ đứng lên nói: "Tôi... tôi cảm giác mình đỡ hơn rất nhiều rồi...
Lời này vừa nói ra, toàn trường đều xôn xao, tất cả mọi người đều chấn động và kinh ngạc.
Người đại diện bên phía Viên Hữu Đức gấp gáp, vội vàng đứng lên: "Này, ông tự cảm nhận lại một lần nữa xem? Có phải ông cảm nhận sai rồi không? Có một số bệnh, trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn không có chút triệu chứng nào. Nhưng tất cả đều là ảo giác của ông mà thôi. Có lẽ ông chỉ mới đỡ được một chút nên không thấy không khó chịu gì, cũng không thể chứng minh rằng ông đã đỡ hơn!"
Thái Tử trừng mắt nhìn anh ta một cái: "Má nó, anh có ý gì hả?"
Người đại diện kia có hơi bối rối, nhưng vẫn cố cứng cổ: "Tôi... tôi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1168012/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.