Trần Bách Vũ trợn tròn hai mắt.
Làm thế nào anh ta cũng không thể tưởng tượng được Thái Tử và Lâm Mạc Huy lại có quan hệ tốt như vậy.
Hơn nữa, vị Thái Tử này tính tình kỳ quái, là một kẻ vui buồn thất thường.
Nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe nói qua anh ta có bạn bè gì, càng đừng nói tới anh em.
Bây giờ, anh ta lại xem Lâm Mạc Huy như anh em, đấy rốt cuộc là chuyện gì?
Trần Bách Vũ và Hoắc Thiên Hạo hai mặt nhìn nhau, hai người bọn họ đều mờ mịt không hiểu gì.
Hoắc Thiên Hạo cũng có nghe nói qua về danh tiếng của thái tử, đối diện với thái tử, tới thả rắm anh ta cũng không dám.
Vẻ mặt Lâm Chiêu kinh ngạc, anh không nghĩ tới, quan hệ của Lâm Mạc Huy và tên hỗn thế ma vương Thái Tử này lại tốt như vậy!
Vẻ mặt Trần Bách Vũ tràn đầy xấu hổ: “Anh TháiTử, anh đừng trêu em nữa.” “Tên nhóc này chỉ là một đứa nhóc mặt mũi trắng trẻo ở Hải Tân, có tư cách gì mà muốn làm anh em với Thái Tử chứ?” “Chắc chắn là Thái Tử nói giỡn thôi!” thái tử giận tím mặt, vung một cái tát lên mặt Trần Bách Vũ: “Giỡn mẹ mày!” “Mày là cái thá gì đáng để tao nói giỡn cùng mày?” “Mày cũng không phải là cái phao nước tiểu!”
Trần Bách Vũ bị đánh, sắc mặt lập tức trắng bệch, anh ta cắn răng nói: “Thái Tử, anh... anh đừng có quá đáng!”
Thái Tử lại giơ một chân đá lên người anh ta: “Tao quá đáng đấy thì sao?” “Tao lập tức ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167623/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.