Trần Bách Vũ nhìn về phía Lâm Mạc Huy, sắc mặt càng trở nên khó coi.
Xin lỗi Thái Tử anh ta không tính là mất mặt, dù sao thì mọi người đều biết Thái Tử của tỉnh Tô Vân không dễ trêu chọc.
Nhưng vấn đề là, nếu anh ta xin lỗi Lâm Mạc Huy thì còn mặt mũi đâu mà gặp người khác nữa.
Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, người khác sẽ nói anh ta sợ hãi xin lỗi con rể một cửa, về sau anh ta làm sao sống được chứ?
Thái Tử thấy anh ta không có chút động tĩnh gì, không khỏi bực bội: “Mẹ nó, ông đây nói mày không nghe sao?”
“Mày muốn xin lỗi hay là muốn chết?”
Sắc mặt Trần Bách Vũ lúc đỏ lúc trắng, anh ta thật sự muốn hỏng mất.
Nhưng vào lúc này, Lâm Mạc Huy đột nhiên nói: “Thái Tử, kỳ thật tôi cùng trần thiếu chi gian chỉ là có chút hiểu lầm mà thôi.”
"Cậu Trần không biết tôi, tất cả mọi chuyện đều do Hoắc Thiên Hạo xúi giục, chuyện này cũng không thể trách anh ấy được.”
“Hay là, anh nể mặt tôi, chuyện này cứ như vậy bỏ qua là được?”
Thái Tử liếc mắt nhìn Lâm Mạc Huy một cái: “Ha, chuyện của cậu, cậu nói thế nào liền quyết định như vậy!”
“Tên nhóc họ Trần kia, mày còn không nhanh cảm ơn người anh em của tao”
“Bây giờ không cần xin lỗi!!”
Trần Bách Vũ thở phào một hơi, vội vàng hướng Lâm Mạc Huy chắp tay: "Cảm ơn anh Lâm!”
Câu cảm ơn này, cũng là xuất phát từ nội tâm mà ra.
Lần này Lâm Mạc Huy xem như giữ thể diện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167624/chuong-808.html