Biểu cảm của Hoắc Thiên Hạo ngưng trệ.
Ở Ngô trại, anh ta quả thật không thể muốn làm gì thì làm được.
Trầm mặc một hồi, anh ta cần răng nói: “Trại chủ
Lâm, chuyện này, ông nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích “Ông đề cho một tên núp dưới váy phụ nữ ăn bám ngồi cùng chúng tôi, điều này là đang xỉ nhục chúng tôi!
Anh Trần, anh cảm thấy sao?”
Trần Lâm Vũ chậm rãi gật đầu, ánh mắt hung dữ liếc về phía Lâm Mạc Huy một cái.
Cái tên Trần Lâm Vũ này cũng là một người ngạo mạn, biết được Làm Mạc Huy không có bối cảnh không có thân phận, anh ta làm sao có thể để Làm Mạc Huy vào trong mắt. “Cái thứ rác rưởi này, cần bản không có tư cách ngồi ở đây! “Trại chủ lâm, tôi hy vọng ông mau đuổi anh ta ra ngoài l“Nếu không, chính là ông đang sỉ nhục mười đại gia tộc của Tô Vân!”
Trần Lâm Vũ lạnh giọng nói.
Lâm Chiêu không khỏi tức giận, vừa mới định nổi giận.
Thì ngay lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền tới một giọng nói khinh bỉ: “Sỉ nhục mười đại gia tộc của Tô Vân?” “Vãi, ông đây hôm nay còn đánh vào mặt mười đại gia tộc của Tô Vân các anh nữa kìa, anh có thể làm gì được?”
Trong lúc nói chuyện, có một nhóm người nghênh ngang đi vào.
Mà người dẫn đầu, chính là Thái Tử.
Anh ta vẫn cái bộ dáng cà lơ phất phơ như trước đây, tại trước mắt bao người đi thắng tới trước mặt của Trần Lâm Vũ. “Nhãi con, còn nhớ tôi không?”
Sắc mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167622/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.