Nếu như anh không mời được ông cụ Phong, vậy chứng tỏ anh đang khoác lác rồi
Phương Như Linh nhìn Ngô Phi Điệp một cái, những lời này khiến cho bà ta có thêm không ít dũng khí. Bà ta hít một hơi thật sâu, đi thẳng đến trước mặt Phương Như Nguyệt. “Chị! Em...em có chút chuyện, muốn nhờ chị giúp đỡ!"
Phương Như Nguyệt còn chưa mở miệng, Hứa Thanh Tuyết liền trực tiếp nói: “Dì ba, bác còn định lừa mẹ tôi như thế nào chứ?" “Con trai của bác dùng tiền lừa được để mua xe máy, xảy ra tai nạn thì các người lại đổ trách nhiệm lên người mẹ tôi “Bây giờ lại muốn làm gì nữa?” “Sao, chẳng lẽ còn muốn mẹ tôi đi đến mạng ư?"
Phương Như Linh sắc mặt đỏ bừng, thấp giọng nói: "Chị à! Chuyện của hai chị em mình, có thể để hai chị em mình nói riêng được không?" “Chị quên rồi sao, lúc còn nhỏ, quan hệ giữa hai chúng ta rất
Phương Như Nguyệt nhớ lại trước đây, liên thở dài một hơi. “Linh, em có việc gì thì cứ nói ra đi!”
Phương Như Linh vội vàng đem chuyện bên kia nói hết một lần, cuối cùng bật khóc và nói: “Chị ơi, đó là cháu trai của chị đấy!" “Chị cũng không thể nhìn thắng bé ngồi xe lăn cả đời đúng không?" "Coi như em cầu xin chị, em cầu xin chị đấy, chị hãy đi tìm Lâm Mạc Huy, bảo nó mời ông cụ Phong đến giúp nó có được không?" tốt "Em quỳ xin chị đấy."
Phương Như Linh thật đúng là vừa nói vừa quỳ trên mặt đất cầu xin.
Phương Như Nguyệt cảm thấy hoang mang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167314/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.