Ngô Trung Kiên tức khác ngơ ra: "Vậy thì.... tôi đây liên hệ ông cụ Chánh như thế nào?"
Bác sĩ mất kiên nhẫn mà xua tay: “Làm sao mà tôi biết được?" “Vừa rồi không phải tôi đã nói rõ ràng với ông sao. Ông cụ
Chánh thường xuyên không đến khám bệnh tại nhà." “Nếu mà ông muốn liên hệ, tốt nhất liên hệ với ông cụ
Phong “Tìm ông cụ Phong cũng dễ dàng hơn một ít, người trong hiệu thuốc Phước Nguyên ai cũng có thể liên hệ với cụ được mà!"
Sắc mặt của Ngô Trung Kiên trở nên trắng bệch. Ông ta đương nhiên biết là người của hiệu thuốc Phước Nguyên có thể liên hệ được ông cụ Phong rồi.
Nhưng vấn đề là, ông ta không thể đến tìm ông cụ Phong được đầu.
Sự việc lần trước làm ầm ĩ lên đến mức không thể chịu nổi như vậy. Bây giờ mà đi tìm ông cụ Phong, làm sao mà ông có thể làm được? “Được rồi, tôi đi vào trước để quan sát trạng thái của người bệnh đã “Nếu mọi người nghĩ kỹ rồi, hãy nhanh chóng trả lời cho tôi. Tình hình hiện tại của người bệnh cũng không được tốt lắm!”
Bác sĩ nói xong, vào phòng giải phẫu.
Sắc mặt của ba người bọn Ngô Trung Kiên trắng bệch, rơi vào sự yên lặng đến gần như chết chóc. “Nếu không, con... con liên hệ với những người bạn đó của con một chút, thử xem có thể mời được công cụ Chánh hay không?"
Ngô Phi Điệp thấp giọng nói.
Ngô Trung Kiên lập tức gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta liên hệ người bên cạnh một chút, nhìn xem có thể có ai biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167313/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.