Lâm Mạc Huy cúp điện thoại, anh gọi điện thoại đến cho Hứa Thanh Mây trước, muốn bàn bạc với cô về chuyện này. Sau khi Thanh nghe xong, liền tức giận đến suýt chút nữa màng nhiếc lên: "Bọn họ còn có mặt mũi bảo anh tìm ông cụ Phong à?" “Vụ việc lần trước, không chỉ khiến cho bọn họ mất chúng ta cũng mất mặt theo, bây giờ làm sao đi tìm ông cụ Phong “Lâm Mạc Huy, anh làm sao có thể quan tâm đến loại chuyện này chứ?"
Lâm Mạc Huy thở ra một hơi dài. “Anh hiểu ý của “Nhưng mà, nếu như chúng ta ngồi yên mà không quan tâm đến vụ việc lần này. “Sau này, dựa vào tính cách của dì ba của em, chắc chắn sẽ đổ hết tất cả mọi sự căm thù lên người của chúng “Lại cộng thêm tình cảm giữa mẹ em và dì ba của em, đến lúc đó sẽ quậy đến chó gà không “Hơn nữa, dù sao đi nữa thì đây cũng là em họ của em đấy, nếu có thể cứu lấy, cũng không thể mắt nhìn cậu ấy thật sự cắt cụt chân tay được!”
Lời này vừa được nói ra, Hứa Thanh Mây liền không khỏi do Một lúc lâu sau, cô thở dài nói: Mạc Huy, em biết là anh đều muốn tốt cho em. “Nhưng mà, làm như vậy, anh...... anh quá thiệt thòi Lâm Mạc Huy khẽ cười lên: “Anh là một người đàn ông, có gì phải chịu thiệt thòi chứ?" “Được rồi, anh nói với em một chút, chủ yếu là muốn em cùng anh đến bệnh viện “Khi này lúc mẹ nói chuyện, lại khó mở lời được, anh nghĩ rằng, tình hình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167315/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.