Sau khi lấy được con rết ra khỏi người, cơ thể của bạn thân Tổng Lan Ngọc liền mềm nhũn và gục xuống giường. Tổng Lan Ngọc sợ hãi trốn sau lưng Lâm Mạc Huy, ôm chặt cánh tay Lâm Mạc Huy không buông. “Đừng sợ, con cổ trùng này hiện tại không nguy hiểm. Lâm Mạc Huy nói, anh lấy ra một chai sử và bỏ con rết đỏ như máu này vào đó,
Tổng Lan Ngọc liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ hoảng sợ "Anh Mạc Huy, có người đang nuôi cổ trùng ở đây, vậy... Chúng ta mau dọn tới nơi khác đi. Tôi không thể sống ở nơi này được nữa, ở đây quá nguy hiểm.
Lâm Mạc Huy cười nói: “Đừng lo lắng. Như tôi vừa nói, người đang nuôi cổ trùng này không có ý định hãm hại người khác. Sở dĩ bạn của cô có cổ trùng trong người đều là do có thể cô ấy chứ không phải do ai đó cố tình. Nếu không, các cô đã sớm mất mạng rồi." “Tôi cũng đã đến kiểm tra nơi mà cổ trùng được nuôi dưỡng Trước kia thực sự có người đã đi qua đó, nhưng không có việc gì xảy ra. Chỉ có một ông già trong làng vô tình chạm vào cây thuốc dùng để nuôi cổ trùng, lại bị độc tính của cỏ ba lá xâm nhập nên mới xảy ra một số vấn đề nhỏ."
Tình huống của ông lão ban nãy không phải trúng cổ trùng, mà là trúng độc.
Loại cỏ ba lá đó được sử dụng đặc biệt để nuôi cổ trùng, và nó có độc.
Ông già đó đã bứt một chiếc cỏ ba lá và muốn đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167244/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.