Ánh trăng hiện ra một mảng sáng tinh mơ, Thanh Liên mới nhìn thấy rõ, nơi đây bùn đất phì nhiêu, lau sậy mọc khắp nơi.
Tuy tràng công kích nhìn qua cường đại, uy mãnh nhưng Thanh Liên có thể cảm nhận được nó rất yếu, chỉ có thể đem binh sĩ phàm nhân giết và binh sĩ bậc linh Đồ giết chết.
Triệu Quang Phục càn lướt trên chiến trường, tay cầm trường thương giết qua bao nhiêu binh sĩ quân địch, tốc độ nhanh tới nỗi trên bạch kim chiến giáp không hề lưu lại chút máu đỏ nào.
Ánh mắt sắc lạnh, khí thế sát phạt quyết đoán, phát ra tàn nhẫn vô tình khiến đám binh sĩ địch nhân khiếp sợ.
“Triệu Quang Phục, ta liều mạng với ngươi...” Những linh sư trấn thủ doanh trại này cùng nhau đánh về phía Triệu Quang Phục. Tất cả đều là linh Sĩ, ngang bằng với Triệu Quang Phục.
Bọn chúng đã nghe về nơi này, có một con Bạch Long trấn giữ, không ngờ đó là danh xưng của một người. Ai cũng cảm nhận được khí thế sát phạt quyết đoán này, không phụ hai chữ “Bạch Long” uy mãnh, chỉ cần giết được Bạch Long, sĩ khí của nghĩa quân sẽ giảm.
Nghĩ là làm, bọn chúng dốc một kích toàn lực đánh về hướng này.
“Bạo Long Oanh Thiên Lôi...”
“Xích Diệm Ma Hùng...”
“Hải Sa Cường tập...”
Ba đạo công kích mãnh liệt khiến nghĩa quân phải lui bước, nhưng Triệu Quang Phục thì không, hắn vẫn đứng yên đó, khuôn mặt hiện lên nụ cười tự tin.
Ánh sáng chú ngữ dưới chân đám linh sư kia hiện lên.
“Không tốt...”
“Trúng kế rồi.”
Toàn bộ công kích đánh về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336358/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.