Bầu trời đêm, các vì sao chiếu sáng lập lờ trên bầu trời, tại một thành nhỏ trấn thủ phía tây nam Đại Việt, những binh sĩ vẫn miệt mài ngày đêm canh gác.
Ngũ linh đại trận năm xưa thi triển, mở ra cho Đại Việt mười vạn năm thái bình, từ một vạn năm trước đã có dấu hiệu yếu đi, những linh Đồ ở bên ngoài có khả năng đặt chân vào đất Việt, thường hay gây rối tại các vùng biên giới. Ngũ Vương thời thời khắc khắc đều chú ý, cắt binh sĩ trấn giữ biên giới. Cũng may một phần là chỉ phàm nhân và linh Đồ bên ngoài mới có thể vào, chỉ quấy phá nên không tạo thành uy hiếp lớn.
Trong lúc những binh sĩ canh gác, bức tường vô hình bảo vệ Đại Việt phát sinh dị biến, có phần mỏng đi mà mắt thường không thấy được.
…
Ngày thứ ba kể từ khi ngọn núi thứ năm nhận đệ tử, sinh hoạt của đám trẻ và Trần Lĩnh vẫn như bình thường. Lũ trẻ thì tu luyện một cách nhàm chán, Thanh Liên thì đi bộ chậm rãi hấp thu linh khí, vừa đọc sách, còn Trần Lĩnh thì nhàn nhã ngồi nghiên cứu về các Khế Ước Trận.
“Này, các ngươi còn nhớ hôm qua không, ta thấy bọn họ phát thứ gì đó cho đám kia...”
“Ừ, đúng rồi, thứ đó gọi là linh thạch, một dạng linh khí cô đặc, hấp thụ nó có thể tăng nhanh tu vi.”
“Phải rồi, tại sao nơi này lại không có nhỉ?”
Đám trẻ liền quay sang nhìn Trần Lĩnh, mặc dù biết ông chỉ thay sư phụ kia trông coi nơi này nhưng có lẽ chỗ linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336274/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.