Mưa tạnh, cả thành Thăng Long chưa kịp đón bình minh ngày mới sau cơn thú triều ác liệt thì gặp phải đợt tấn công ồ ạt của linh sư ngoại thành.
Ở trong ngục tối cũng nghe thấy những tiếng hét thất thanh bên ngoài.
“Các ngươi là ai...”
“Nơi này là ngục giam của Dương gia, mau cút...”
“A a a...”
“Cứu mạng...”
Mộc Anh Kiệt vừa ngẩn đầu lên thì thấy tên lính canh ngục trước mặt bị một quyền đấm chết. Một bóng đen lướt qua đám lính, tất cả đều bị giết chỉ trong một đòn.
Những gia chủ, gia quyến của các thế gia vẫn còn ngơ ngác thì Phan Long Thành đã thấy kẻ quen thuộc xuất hiện cùng bóng đen to lớn kia.
“Phan gia chủ, lại gặp nhau rồi.” Châu Kiệt Lưu nở nụ cười thân thiện.
“Một chuyện cỏn con thế này mà cũng nhờ cậy bổn tọa.” Viêm Oa hừ lạnh, một quyền đấm nát song sắt. Lúc này Phan Long Thành, Mộc Anh Kiệt cùng những người ở đây mới cảm nhận được khí tức Tướng lĩnh.
“Là Tướng lĩnh...”
“Đổi lại điều kiện Ngục Môn chúng ta sẽ nhượng ra một phần ba mỏ tinh thạch, chẳng phải lời cho ngài sao?” Châu Kiệt Lưu vẫn híp mắt cười. Hắn ra lệnh cho tên mập đi cùng mở khóa gông cùm trên người tộc nhân Phan gia.
“Đến đây bổn tọa đã xong việc.” Viêm Oa lại xông ra ngoài.
Mộc Anh Kiệt vừa được giải thoát khỏi ngục thì nhìn lão tổ Phan Long Thành của mình, lão cũng lắc đầu với ý bảo trong chuyện này lão không biết gì hết, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794911/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.