“Thiên lộ đến đây liền bị chấm dứt rồi.” Tôn Kỳ vừa nhìn quyển trục vừa lẩm bẩm. Sau đó hắn chào hỏi: “Phạm công tử, đã lâu không gặp.” Kỳ quái, cảm giác nam nhân trước mặt có thay đổi không nhỏ.
“Nếu nói hắn bên trong truyền thừa chỉ là một ngọn cỏ lay trước gió, có thể gãy bất cứ lúc nào thì hắn của bây giờ lại như một cái cây vững vàng. Sự tự tin này, khí thế này, chỉ mới ba tháng không gặp, lại thay đổi lớn thế sao?” Tôn Kỳ suy nghĩ.
Trước mặt Chí Nam là một công tử mặc bạch y hòa nhã, những kẻ năm đó không tham dự tranh đoạt truyền thừa sẽ bị vẻ ngoài này đánh lừa. Chính hắn đã gây ra chấn động lớn, tế sống hơn trăm sinh mạng.
“Tôn Kỳ, tên thối tha.” Chí Nam vừa phe phẩy quạt vừa dâng lên cảnh giác, sẵn sàng chạy bất cứ lúc nào, vì hắn cảm nhận được khí tức nhàn nhạt của Tướng lĩnh nơi Tôn Kỳ.
“Ha ha, xem ra thành kiến của Phạm công tử đối với ta vẫn quá sâu nhỉ.” Giọng nói hòa nhã, Tôn Kỳ từ tốn mở lời: “Nếu bất cứ ai ở trong tình thế đó, có lẽ sẽ đưa ra quyết định như ta thôi.”
“Hi sinh thiểu số, đổi lấy cơ hội sống cho đa số, đó không phải việc nên làm sao.” Âm thanh tựa gió thoảng, lại lạnh lẽo như hàn băng.
“Hơn nữa ta đến đây không phải muốn gây thù với thành Thăng Long của ngươi, ngươi có thể kiểm tra, toàn bộ binh sĩ chúng ta đều ở cổng đông, chỉ một mình ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/1904348/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.