Vù... ù... ù...
Gần tờ mờ sáng nhưng cơn mưa vẫn chưa hề nguôi ngoai.
Gào...
Rú... ú...
Ộp... ộp... ộp...
Xác yêu thú lẫn nhân loại lẫn lộn, nằm la liệt dưới đất, đệ tử Quang Huy tông cũng không ngoại lệ. Mỗi một môn hạ đều có một mệnh bài riêng, tại Quang Huy tông tối nay đã có hơn trăm mệnh bài bị phá hủy, đệ tử tử trận dưới vuốt yêu thú.
Tử khí, oán niệm bốc lên nghi ngút, vô hình tập trung về một phía.
Dãy nhà trọ của Triệu Như Nguyệt...
Toàn bộ thần trí của Đại Trà chìm đắm trong bóng tối, như đang nằm trên chiếc bè lênh đênh trên dòng nước tạo từ những tiếng gọi âm ma, quỷ quái...
“Trả thù cho Vũ gia...”
“Giết sạch tất cả...”
“Thôn phệ tất cả...”
Hình dáng thần trí của hắn cũng không bình thường, trên khuôn mặt mập mạp kia là hai cặp mắt đỏ hoe, đồng tử mở rộng, bốn cảnh tay to lớn như tay gấu, toàn bộ cơ thể hắn gần như bị hắc liên nuốt chửng.
Hắn cứ trôi mãi trôi mãi như thế, thả mình vào bóng tối vô tận...
Tại không gian âm u này, một lão nhân đang bị trói, giống như Đại Trà, cơ thể phủ một tầng hắc ám. Kỳ lạ là, càng tới gần, hình dáng thần trí của Đại Trà càng trở lại bình thường.
Ô uế trên người như được gột rửa đi, hắn từ từ mở mắt.
“Đây... Là đâu vậy?” Đại Trà chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì...
Gào... Bóng đêm hiển hóa thành vô vàn u linh xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794909/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.