Bốp! Nắm đấm vung ngay mũi Chí Nam.
“Ai da...” Chí Nam ôm cái mũi đau đớn. Hắn bị lực lượng nào đó kéo chân, treo ngược lên.
Ngón tay Thanh Liên chạm nhẹ cánh môi mình, ánh mắt trầm tĩnh mà Chí Nam cảm giác như sắp bạo nộ đến nơi: “Giải thích đi.”
“Hiểu lầm. Tất cả là hiểu lầm thôi. Ta thấy ngài bất tỉnh, dùng cách gì cũng không đánh thức được, nên thử làm theo trong truyện... Á...”
Chí Nam bị lắc liên tục.
“Huynh mấy tuổi rồi còn tin?” Con hàng này, càng lúc càng không kiêng nể gì, dám ăn đậu hủ của nàng.
Thanh Liên nhìn xuống đất, dưới Linh Nhãn, nàng nhìn thấy một trận pháp khổng lồ, trải dài đến vô tận, bao phủ cả không gian này.
Vì sao lại có trận pháp này tồn tại? Vì sao lại xuất hiện một nơi như thế này, một chiến trường viễn cổ chôn vùi bao nhiêu anh linh? Liệu nơi này... mới chính là thứ chư quốc đang nhắm đến?
“Ọe.” Liên tục bị lắc tới lắc lui làm Chí Nam muốn ói.
Cả Thanh Liên lẫn Chí Nam biến mất khỏi không gian này, hai người trở lại phủ đệ của nàng.
Chí Nam ngã xuống đất, Thanh Liên thì an tọa trên giường, nàng đóng trận pháp truyền tống trên bàn lại.
“Hè hè, điện hạ à, sự việc không như ngài nghĩ đâu. Lúc đó ta cũng là bất đắc dĩ mới nghĩ đến cách này. Ngài xem đi, chẳng phải nó có tác dụng sao? Ta làm việc tốt đáng lẽ nên nhận được phần thưởng xứng đáng mới đúng.” Chí Nam ngồi tựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794871/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.