“Phong Đại Bảo, rượu ở đây thật ngon, thậm chí còn ngon hơn ở Quang Huy tông nữa chứ?”
“Rượu này gọi là Yêu Vương Tửu, chiết xuất từ nội đan của yêu thú đầu đàn, dùng thủ pháp đặc thù chỉ có bệ hạ mới điều chế được, chỉ dùng trong các bữa tiệc trọng yếu.” Một đệ tử vẻ ngoài thư sinh, tên Phong Đại Bảo giải thích.
Hắn là người đứng đầu của phái chiến linh sư Quang Huy tông thế hệ này, không phải vì có thực lực mạnh nhất mà vì những kẻ xếp phía trên đã tử trận trong truyền thừa, may mắn đạt được vị trí này.
“Có lẽ đây là lần đầu cũng là lần cuối những đệ tử như chúng ta mới có cơ hội thưởng thức, nên uống nhiều một chút.”
Đám đệ tử quần chúng này vốn không nổi danh ở Quang Huy tông, xuất sư gia thế không có, quan hệ cũng không. Trong bọn họ ai cũng hiểu đây có lẽ là bữa ăn xa hoa cuối cùng của mình.
Biểu cảm trên mặt dù cố ý giấu đi vẫn biểu lộ ít nhiều sự e thẹn, thiếu tự tin.
“Nhắc mới nhớ, tiểu tử Chí Nam kia đến giờ vẫn không thấy nhỉ.” Phong Đại Bảo thắc mắc.
“Ừ, tên mập Đại Trà nữa, hắn cũng không đến dự lễ xuất sư luôn. Lứa của chúng ta, kỳ thật chỉ là những nhân vật thấp, năng lực tầm trung, bao nhiêu đồng học bỏ mạng trong truyền thừa.” Một đệ tử cảm khái.
“Đúng là có chút vắng vẻ.”
Bên chỗ ngồi của nữ đệ tử cũng trò chuyện ồn ào không kém.
“Minh Nguyệt à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794873/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.