Bóng đen khổng lồ trong màn sương, toát ra hơi thở tà ác như cửu u địa ngục.
Xè... è... è...
nó há cái miệng rộng, tốc độ quá nhanh khiến Chí Nam chỉ có nước nhắm tịt mắt lại, mặc cho số phận. Vài giây sau, hắn cảm thấy bản thân không có hề hấn gì thì mở mắt ra.
Yêu xà trước mắt không thể nào tiếp cận được Chí Nam, dường như có một loại phong ấn vô hình nào đó khóa chặt nó lại.
“Ha, chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.” Có điều làm sao hắn biết yêu xà trước mắt này tên Lệ Kình chứ? Mà còn cảm giác đã từng gặp ở đâu rồi, loại cảm giác rất xa xưa.
“Đây là nơi nào?” Nhìn kỹ lại, Chí Nam thấy những ngôi mộ ẩn hiện trong màn sương đen.
Cảm giác như quỷ hồn đang nhìn làm Chí Nam rùng mình một cái. Làm sao bản thân lại tới được nơi ma quỷ này chứ?
“Hình như vừa rồi... Có một trận pháp... Ta chạm vào nó liền bị truyền tống tới đây.” Chí Nam muốn nhìn ra xa hơn để tìm kiếm lối ra nào đó nhưng vô ích, xung quanh bị bao phủ bởi màn sương vô cùng vô tận.
Chí Nam đi xung quanh, âm khí quỷ dị khiến sống lưng lạnh buốt. Giữa những ngôi mộ, có một căn nhà sập xệ. Chí Nam tiến vào đó với hi vọng tìm thấy lối ra khỏi không gian này.
Bên trong làm hắn thất vọng một phen, chỉ có một tấm bảng lớn, bên trên xuất hiện chi chít những cái tên, không cần nhìn cũng biết là của những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794870/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.