Con quái vật nhìn tôi, cười man rợ. Qua ánh sáng le lói của căn phòng, tôi trông thấy mẹ nằm gục trên nền đất, một màu xám chảy ra từ trong cơ thể, trên miệng cũng có một vệt xám dài.
Quái vật túm lấy cổ áo tôi, dùng gậy kim loại đánh thọc vào bụng hai ba cái liền. Đầu óc tôi choáng đi, vùng bụng đau nhức nhối, cảm giác muốn nôn mửa đến nơi. Hắn xách cổ áo tôi, lôi đi xềnh xệch trên nền nhà. Tiếng cười khanh khách nghe thật biến thái đó vang vọng cả hành lang dài u tối. Hắn luôn cười, một nụ cười lộ rõ hàm răng trắng. Hắn luôn cười, dẫu cho những hành động của hắn ghê tởm một cách kì lạ.
Hắn ném tôi vào căn phòng tối, nơi có rất nhiều cái lồng chứa động vật. Mèo, chó, chim, chuột, rắn, có rất nhiều. Tôi từng sợ nơi này đến mức không thể thở nổi, và giờ đây tôi lại thấy bình thản lạ kì.
Hắn lật tìm những cái lồng rồi bỗng bật cười sảng khoái: “A a, đây rồi!”
Hơi thở tôi chùng xuống, tôi tự hỏi hắn định làm gì. Hắn túm lấy tôi, nhấc bổng lên rồi ném xuống một cái hố sâu ba mét. Tôi ngước nhìn, hắn đứng ở nơi cao đó nhìn tôi như một con chó.
Hắn ném xuống chỗ tôi một con dao găm, hắn bật cười khoái chí khi mở cửa lồng một con rắn lớn. Hắn dốc ngược cái lồng, con rắn rơi vào trong hố cùng với tôi.
“Muốn sống thì tự mà giành lấy.”
Hắn chỉ để lại một câu rồi bỏ đi, tiếng cười vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet/2783739/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.