Mẹ tôi theo đạo Cơ Đốc, bà luôn tin rằng tất cả mọi thứ trên đời xảy ra đều là sự sắp đặt của Đức Chúa Trời. Và rằng cái thiện luôn thắng cái ác. Ở nhà trẻ, cô giáo nói với chúng tôi rằng công chúa luôn đến được với hoàng tử là bởi vì người lương thiện luôn sẽ được hạnh phúc xứng đáng.
Mỗi khi nghe điều đó tôi lại thấy nực cười và nhàm chán biết bao. Thế giới này luôn phải có một cân bằng nhất định. Thay vì nói thiện chế ngự ác, tôi lại tin vào việc cái thiện triệu tập và khơi dậy cái ác hơn.
Nếu không là như thế, tại sao cái ác vẫn luôn hiện hữu.
Mẹ tôi bồng tôi trên tay, chạy thục mạng. Đôi chân trần vội vã lao trên nền đất lạnh buốt. Tiếng tim đập mạnh và tiếng thở dốc tôi đều nghe rõ mồn một. Phía sau vang đến tiếng va chạm giữa thanh kim loại và lan can. Tôi tự hỏi con quái vật đó đang đến sao?
Rẽ vào một căn phòng ở góc hành lang, mẹ tôi quanh quất tìm kiếm một nơi nào đó đủ an toàn. Bà lao đến chiếc tủ quần áo ở góc phòng, mở tung cửa rồi đẩy tôi vào trong với dáng vẻ vội vã. Bà lấy một tấm chăn trùm lên người tôi, và trước khi đóng chặt cánh cửa đã dặn dò tôi bằng một giọng điệu nhẹ nhàng yêu thương.
“Dù có tiếng động gì, con cũng đừng lên tiếng. Hãy cứ im lặng và nấp thật kĩ. Tuyệt đối đừng để lộ dấu vết cho ông ta biết!”
Rồi mẹ kéo tấm chăn phủ kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet/2783741/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.