Trong cuộc đời tăm tối của mình, tôi gặp được một cậu bạn. Cậu ta lớn hơn tôi vài tuổi, trên mặt lúc nào cũng là nụ cười tươi rói làm tôi ngỡ như thế giới của cậu ta chỉ toàn niềm vui. Nhưng mà sau đó tôi mới biết được, cậu ta là trẻ mồ côi. Ba mẹ làm lính đều đã hy sinh trong nhiệm vụ, để lại cậu ta cho một người bạn trong quân đội nuôi dưỡng.
Nhưng cậu bạn này đối với mọi thứ xung quanh có một tình yêu kì lạ, một tình yêu mà tôi chẳng thể nào hiểu được. Cậu ta thường kéo tôi đi chơi, đi xem hoa cỏ gì đó. Cậu ta luôn vui vẻ và hào hứng với mọi thứ.
Tôi chỉ thấy nhàm chán.
Nhưng nếu nói cậu ta không tác động được chút gì đến tôi là nói dối. Cuộc sống của tôi từng chút bị cậu ta thay đổi. Mà sự thay đổi của tôi khiến con quái vật kia cảm thấy không hài lòng.
Có một ngày, tôi phát hiện mẹ ở trong phòng vốn dĩ đang nằm dưỡng bệnh lại đột nhiên mắc chứng điên loạn. Cầm một con dao điên cuồng rạch lên tay mình, miệng lẩm bẩm những điều khó hiểu. Tôi đứng ở cửa nhìn vào, nhìn thấy bộ dạng thảm thương tệ hại.
Mẹ tôi điên cuồng đập phá đồ đạc, điên cuồng làm tổn thương chính bản thân bà ấy. Thân thể bị chính bà rạch lung tung hết lên, giống như một người đã mất đi cảm giác đau đớn.
Dù điên loạn, mẹ vẫn ôm tôi bằng cái ôm ấm áp, xoa đầu nói với tôi rằng bà ấy rất yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet/2783735/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.