🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mẹ tôi giết tôi, nhưng tôi không chết. Trước khi hôn mê do mất máu quá nhiều, tôi chỉ nghe thấy văng vẳng tiếng khóc nức nở của bà ấy. Mẹ ôm tôi vào lòng, nức nở nói xin lỗi với tôi. Chuyện sau đó tôi không biết nữa. Tôi tỉnh dậy nằm trên giường bệnh viện, bác sĩ nói rằng vết thương không trúng chỗ hiểm nhưng hơi sâu nên có thể để lại di chứng.



Người cứu tôi… là quái vật. Hắn giày vò tôi chết đi sống lại nhưng hắn lại cứu tôi. Tôi nằm trên giường bệnh hơn một tuần không nghe thấy tin tức gì của mẹ tôi, cũng chẳng có lấy một người đến thăm bệnh. Ăn ngủ đều là do hộ lý chăm sóc, ai nhìn cũng nói tôi là đứa trẻ đáng thương.



Thương cảm người khác là tàn nhẫn với chính mình. Tôi không cần sự thương cảm của bất kì ai bởi vì tôi cũng không có ý định ban phát tình thương của mình cho ai. Tự lo cho mình đã là quá sức với tôi, tôi cũng không thích việc bản thân có nhiều tình cảm phong phú như vậy. Rất phiền.



Một tuần sau tôi xuất viện, mẹ tôi vẫn là trạng thái điên loạn như vậy không có gì thay đổi. Nhìn thấy tôi trở về, bà lao đến ôm chầm lấy tôi nói xin lỗi rồi khóc. Cậu bạn kia cũng ôm lấy tôi khóc nức nở.



Tôi không hiểu.



Mẹ tôi khóc vì ít nhất bà và tôi có quan hệ máu mủ ruột rà, nhưng tôi và cậu ta người dưng nước lã, sao phải vì tôi mà khóc.



Tôi hỏi, cậu ta lại nhìn tôi rơm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet/2783733/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Truy Vết
Chương 5: Lời thì thầm của tử thần 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.