Mẹ tôi bị nhốt trong căn phòng tối, xung quanh bà không còn để những vật sắc nhọn. Con quái vật sợ bà lại tự làm tổn thương mình. Có một đêm tôi trông thấy con quái vật ôm mẹ tôi vào lòng, với cái nhìn trìu mến chưa từng có nói với bà ấy lời yêu. Trong kí ức của tôi, mẹ tôi luôn chạy trốn hắn, bà cố để thoát khỏi tầm mắt hắn, bà chê bai và có lẽ là kinh tởm hắn. Hắn thì giống như một tên điên ám ảnh về tình yêu. Hắn lo sợ bị phản bội và tuyệt đối không cho phép mẹ tôi được rời khỏi hắn. Hắn đánh đập, giày vò bà nhưng lại nói rằng tất cả là vì hắn yêu bà.
Mẹ tôi có lẽ đã nghe phát ngán cái lí do biện minh đó của hắn.
Khi tôi đến thăm mẹ, bà đã quỳ xuống ôm lấy chân tôi và cầu xin: “Hãy giết mẹ đi! Xin con, hãy giết mẹ! Mẹ không muốn sống thế này nữa, hãy giết mẹ, hãy để mẹ được giải thoát!”
Lòng tôi xảy ra mâu thuẫn. Mẹ tôi muốn tôi giết bà ấy, bà ấy muốn được giải thoát khỏi cuộc sống tăm tối này. Bà ấy mong tôi giải thoát cho bà ấy, bà ấy xem tôi là điểm tựa cuối cùng của bà. Vậy còn tôi, tôi có gì? Ai sẽ giải thoát cho tôi?
Mẹ tôi, người luôn nói với tôi rằng tôi phải sống bằng mọi giá lại muốn rũ bỏ mạng sống của mình như thế.
Thật thảm hại!
Ngày hôm đó con quái vật rời nhà đi tìm mồi, mẹ tôi đã chết. Trên người bà có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet/2783731/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.