🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hắn nhìn cậu ấy, lại bật cười hỏi tôi đó là bạn tôi à. Bạn ư? Tôi có bạn ư? Tôi không biết bạn là gì. Nhưng vào thời khắc đó tôi không thể mở miệng thốt lên câu không phải. Tôi không rõ trong lòng tôi, cậu ấy là gì. Nhưng tôi rõ ràng suy nghĩ lúc này của mình. Tôi không muốn hắn hại đến cậu ấy.



Tôi nhìn hắn, có lẽ là lần duy nhất tôi phản kháng đến quyết tâm như vậy.



“Hãy tha cho cậu ấy, cậu ấy không liên quan gì cả.”



Hắn cười cái điệu cười man rợ.



“Mày đã có những tình cảm vô nghĩa lẽ ra không nên có.”



Tôi ư? Tôi bàng hoàng nhìn lại mình. Tôi thay đổi từ khi nào? Tôi… rốt cuộc đã thay đổi từ lúc nào?



— — — —







Không đợi Lê Minh Lượng trả lời, Trình Thuỵ Vi đã lên tiếng hỏi trước: “Là ngạo mạn đúng không? Thứ anh nhắm đến không chỉ là nạn nhân mà còn là cảnh sát. Anh tin rằng cái bẫy của anh dù có để lại chứng cứ chúng tôi cũng không thể nào tìm ra được anh. Anh cho rằng cảnh sát đều là lũ vô dụng nên mới ngạo mạn như vậy. Tôi nói không sai chứ?”



Lê Minh Lượng nhìn Trình Thuỵ Vi, cười đắc ý như đã tìm được một người tri kỷ hiểu thấu tâm tư.



“Làm sao anh biết được điều đó?”



Trình Thuỵ Vi hạ mắt, gương mặt trầm xuống như đang suy tư điều gì đó.



“Cảm giác vậy thôi.”



“À ra thế.” - Lê Minh Lượng gật gù nói với vẻ mặt giống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet/2783721/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Truy Vết
Chương 11: Lời thì thầm của tử thần 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.