Ngọc Khánh về nhà, cô vui mừng khoe với bố mẹ về chuyến đi sắp tới. Nơi cô luôn mong muốn đặt chân đến để tìm hiểu những gì không có trong sách vở. Ông Minh trông thấy con gái như vậy, liền lấy trong ví ra một vài tờ tiền mệnh giá cao đưa cho cô.
"Con giữ mà dùng!"
Ngọc Khánh chưa kịp từ chối vì chuyến đi này nhà trường đã lo liệu hết, ông Minh tiếp tục nói.
"Xem như bố tặng thêm quà sinh nhật vậy."
Ngọc Khánh nghe vậy thì mỉm cười cảm ơn bố, rồi đi xuống bếp phụ mẹ dọn cơm, vừa làm cô vừa luôn miệng kể về nơi cô sẽ đến.
Nơi được bao phủ bởi hơi thở của thời gian, nơi được xem là bí ẩn sau sự ra đi của vị Hoàng hậu khi ấy. Từ đó liên tiếp là những cái chết không kém phần ghê sợ.
Nhưng ở đó lại in đậm một triều đại mạnh mẽ lúc bấy giờ, Ngọc Khánh mong chờ bản thân biết đâu lại khám phá thêm điều gì đó tại nơi ấy.
8:00 sáng.
Tiếng ồn ào vang lên trước sân trường, những sinh viên đang trò chuyện, kiểm tra đồ dùng trước khi lên đường.
Từ xa, Hoàng Phong cùng nhóm khóa trên đi đến, giúp mọi người xếp đồ gọn vào gầm xe.
Ánh mắt anh đảo khắp tìm Ngọc Khánh, việc giáo sư Hoàng nói về ngày sinh của cô khiến anh nghi ngờ. Lẽ nào lại trùng hợp ngày ấy như vậy, bất ngờ khứu giác của Hoàng Phong nhạy bén.
Thoảng trong không khí, một mùi hương dâng lên mạnh mẽ. Hoàng Phong hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494321/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.