Theo hướng dẫn của giáo sư Hoàng, mọi người cùng nhau đen đồ đạc đi vào bên trong. Từ sau khi được khai quật, nơi đây đã trở thành một trong những nơi sử dụng cho việc giảng dạy và nghiên cứu. Nên phía bên trong có một gian nhà dành riêng cho giáo viên và sinh viên nghỉ chân.
Nhóm được chia làm hai bên nam và nữ, nhóm nữ sinh sẽ ở bên phía tay phải của lối đi, nhóm nam sinh ở phía đối diện. Tiếp đến là phòng của giáo viên, nhà ăn, phòng trao đổi, cuối gian nhà là khu vệ sinh.
Sau chặng đường dài mọi người đều có vẻ mệt mỏi, giáo sư Hoàng nhìn đồng hồ trên tay.
11 giờ 25 phút.
Ông dặn dò các thành viên về phòng cất dọn đồ đạc rồi tập trung sang phòng ăn uống nghỉ ngơi. Công việc cụ thể sẽ phân bố sau giờ ăn trưa. Mọi người nghe xong thì kéo nhau đi về phòng theo sắp xếp.
Buổi chiều hôm ấy, nhóm sinh viên được dẫn đi tham quan phía bên ngoài kinh thành, họ đều được tận mắt nhìn thấy sự sắp xếp xây dựng những vị trí quan trọng.
Ngọc Khánh vừa đi vừa tranh thủ chụp vài tấm ảnh làm tư liệu, chợt cô nhớ ra không thấy Lan Anh. Cô quay người lại đảo mắt tìm nhưng tuyệt nhiên không thấy.
Ở đây thì cô ấy đi đâu được chứ? Nói rồi Ngọc Khánh nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho cô bạn. Đầu dây bên kia sau hồi chuông dài cũng có người nghe máy.
"Tớ còn chóng mặt, cậu đi với mọi người đi!"
Lan Anh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494322/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.