“Con còn đứng đực ra đó làm gì? Lên xe!”
Một chiếc Mercedes vừa hay dừng lại chặn trước người anh, bên trong Hứa Đình thiếu kiên nhẫn quát.
Hứa Định Kiên cũng không biết phải làm gì tiếp theo, nên đành nghe theo lời ông ấy.
Về đến nhà, Hứa Đình bước đi rất nhanh, giận dữ vứt áo vest xuống xô pha: “Ba biết người bắt cóc Triệu Thanh Thanh là con. Nói! Bà ta có phải con giết không?”
Hứa Định Kiên nhếch môi: “Sao nào? Ba bây giờ là đang đau lòng vì tiểu tình nhân nên trút giận lên con à? Nếu con nói là thật thì ba sẽ làm gì? Giết con trả thù sao?”
“Con nói bậy bạ gì đó!” Hứa Đình thẹn quá hóa giận.
Hứa Định Kiên cố châm dầu vô lửa: “Đến con chung còn có, ba tính bao biện cho ai xem?”
Hứa Đình gằn từng chữ: “Con có nói chuyện đàng hoàng không?”
Anh thấy hết thú vị liền ngồi xuống đối diện ông ta, bình thản lên tiếng: “Ba đã điều tra rồi, chắc chắn có đáp án, giờ lại hỏi con làm gì?”
Hứa Đình cau mày lên tiếng: “Ta muốn chính miệng con nói.”
Hứa Định Kiên nhún vai: “Con đúng thật đã bắt cóc Triệu Thanh Thanh, cho bà ta ăn chút khổ, nhưng chưa từng có ý định lấy mạng bà ta. Khi con muốn thả thì đối phương đã mất tích. Sáng nay vừa hay tin bà ta qua đời. Ai biết được bà ta đi kiểu gì?”
Hứa Đình nhìn chằm chằm anh: “Con bắt cóc bà ấy làm gì?”
“Chuyện này là chuyện riêng của con ba không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/2999832/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.