Suốt 3 ngày liền, Trịnh Hà Bân thức trắng đêm lục tung khắp thành phố tìm kiếm tung tích Triệu Thanh Thanh.
Ông phối hợp cùng cảnh sát điều tra, nhưng bà ta gần như biến mất trong một đêm.
“Tìm được phu nhân chưa?”
Trịnh Hà Bân như ghiến răng nghiến lợi nói ra câu này.
Đối phương do dự giây lát rồi lắc đầu: “Vẫn chưa thưa ngài.”
“Đồ vô dụng! Tôi thuê các người để bảo vệ an toàn cho gia đình tôi, giờ các người đứng trước mặt tôi nói ra lời này? Cút!”
Trịnh Hà Bân giận dữ cầm bình hoa trên bàn, không chút nể nang ném thẳng vào người đối phương.
Choang!
Tiếng thủy tinh rơi trên sàn khiến hai cảnh sát bước vào cũng nhất thời bị dọa: “Chủ tịch Trịnh. Ông bình tĩnh đã!”
Trịnh Hà Bân không quan tâm người đến là ai, chỉ biết ông bị lời này chọc giận, tiến lại gần nắm lấy cổ áo đối phương: “Các người bảo tôi bình tĩnh là bình tĩnh làm sao? Nếu vợ các người đột nhiên mất tích, các người còn bình tĩnh nổi không?”
Cảnh sát thông cảm cho tâm trạng của ông ta nhưng cũng không có nghĩa cho phép ông ta coi thường người thi hành công vụ: “Chủ tịch Trịnh! Nếu ông còn tiếp tục như vậy chúng tôi không cách nào giúp ông được. Với lại, hôm nay chúng tôi đến đây để thông báo cho ông tin tức của Trịnh phu nhân.”
Trịnh Hà Bân sững sờ, bất giác buông lỏng tay: “Cậu nói… có tin tức của Thanh Thanh?”
Hai cảnh sát trẻ nhìn nhau, trên gương mặt nghiêm nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/2999833/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.